Những gì HLV Ole Gunnar Solskjaer tự hào nhất suốt 3 tháng qua thay đổi hoàn toàn trong thất bại trước Wolves. Không những kết quả tệ mà tinh thần thi đấu còn thảm hại hơn. Man United đã đánh mất đà thăng tiến của mình?
Đây đã là lần thứ 2 M.U thất bại trong triều đại của Solskjaer (không tính trận gặp PSG vì có 2 lượt) nhưng tính chất của trận thua Arsenal khác hoàn toàn so với trận thua Wolves. Bởi lẽ với Arsenal, M.U thua trên sân của một đối thủ cùng đẳng cấp, sau giai đoạn thi đấu dày đặc, mà vẫn tạo được rất nhiều cơ hội.
Người ta cho rằng thất bại trước Arsenal là điều sớm muộn phải đến và trông nó giống một "tai nạn" có thể chấp nhận được. Nhưng không có nghĩa là M.U được phép "tai nạn" liên hoàn. Thất bại trước Arsenal chẳng khiến Quỷ đỏ mất mát quá nhiều, họ vẫn còn nguyên 3 đấu trường để phấn đấu.
Nhưng thất bại trên sân Wolves thì đã gạch tên M.U khỏi FA Cup, đấu trường tiềm năng nhất với thực lực của thầy trò Solskjaer. Đáng nói, Bầy sói là một đối thủ cực kỳ khó chịu với Top 6 trong mùa này và một kết quả thiếu tích cực đã được nghĩ tới từ trước. Tuy nhiên, thái độ thi đấu của M.U mới là thứ khiến người hâm mộ chán nản.
Chứng kiến hiệp 1 tại sân Molineux, có cảm giác "bóng ma" dưới thời Louis van Gaal và Jose Mourinho quay trở lại. M.U vẫn cầm bóng rất nhiều nhưng chỉ hò nhau ru ngủ những người chứng kiến bằng những đường chuyền qua lại thiếu đột biến. Sang đến hiệp 2, đội hình được đẩy cao hơn nhưng hàng thủ lại mắc sai sót và trả giá bằng 2 bàn thua chóng vánh. Kịch bản này nghe quá quen và kết cục của nó cũng chẳng lạ lẫm.
Herrera chưa lấy lại phong độ cao nhất
"Đây là trận đấu kém cỏi nhất của M.U. Chúng tôi khởi đầu quá chậm chạp và bị cuốn vào lối chơi của đối thủ. Các cầu thủ thi đấu thiếu nhanh nhạy, sáng tạo vì thế, mọi thứ thật đáng thất vọng", Solskjaer thất vọng tràn trề.
"Sau đó, M.U cũng chơi tốt hơn nhưng không đạt yêu cầu ở một phần ba sân đối phương. Tất cả chỉ là những mảng miếng phối hợp rời rạc và tỷ lệ kiểm soát bóng là vô nghĩa, thậm chí còn thường xuyên để mất bóng, tạo cơ hội cho đối thủ phản công nguy hiểm".
Có lẽ sự khác biệt so với triều đại trước chỉ là Solskjaer nhận thức được những thiếu sót trong đội bóng của mình. Ông đã bù đắp những hạn chế về chuyên môn bằng một nguồn tinh thần rực lửa suốt 3 tháng qua. Nhưng khi mọi thứ đạt đỉnh trong trận lượt về với PSG, M.U lại trở về trạng thái xác sống vô hồn.
Khi tinh thần cạn, M.U sống bằng gì? Thật khó để đổ lỗi cho chấn thương bởi đội hình xuất phát trước Wolves bao gồm phần lớn những con người tốt nhất lúc này của Quỷ đỏ. Sự khác biệt đáng kể nhất là thủ môn Sergio Romero vẫn chơi vô cùng ấn tượng trong ngày thay thế David De Gea khi có 2 pha cứu thua ngoạn mục.
Tấm băng đội trưởng vẫn quá rộng với Pogba
Nhưng hình như chi Romero luôn chuẩn bị sẵn tâm lý để được vào sân. Các cầu thủ vừa mới trở lại sau chấn thương hoặc các vấn đề khác như Nemanja Matic, Ander Herrera, Jesse Lingard, Anthony Martial và đặc biệt là Paul Pogba thể hiện cảm giác bóng không tốt.
Trong lần hiếm hoi được làm đội trưởng dưới thời Solskjaer, Pogba đã đánh mất cơ hội gây ấn tượng của mình trước mặt ông thầy người Na Uy khi trở lại hình ảnh "con ngỗng" lênh khênh, múa may và chẳng đi đến đâu ở giữa sân trước đây.
Tình trạng này đã manh nha ở trận gặp Arsenal và phát tác dữ dội trước Wolves. Hai trận liên tiếp, M.U để đối phương chọc thủng lưới tới 2 lần mà không thể phản kháng. Đừng nói tời "Fergie time", đến "Solskjaer time" còn chẳng có mà dùng.
Giờ là lúc Solskjaer cảm thấy rát mặt thật sự. Những mặt tiêu cực khi dẫn dắt một đội bóng lớn giờ mới thi nhau ập đến. Quãng thời gian trăng mật chính thức khép lại bằng một gáo nước lạnh trôi tuột cảm xúc.
Hơn lúc nào hết, người hâm mộ mong muốn Solskjaer học thêm một tính khác của Sir Alex, bước vào phòng thay đồ, đóng cửa lại và bắt đầu "sấy" đám học trò của mình một trận ra trò. Bởi lẽ nếu tiếp tục chơi như thế này, Solskjaer chỉ đang đi vào vết xe đổ của những người tiền nhiệm mà thôi. Giờ là lúc cất nụ cười thân thiện đi và chứng minh ai mới là ông chủ ở Old Trafford.
Bình Luận