Chiến thuật tiếp cận trận đấu một cách tiêu cực, tập trung vào việc đối phó với điểm mạnh của đối phương thay vì tìm ra điểm yếu để khai thác của Jose Mourinho đã khiến M.U phải nhận thất bại trước Chelsea ở chung kết FA Cup.
Mourinho bao giờ cũng có danh hiệu ở mùa thứ hai dẫn dắt một đội bóng. Mourinho chưa từng thua ở chung kết một giải đấu tại Anh. Nhưng 2 mệnh đề trên đã sụp đổ sau trận chung kết FA Cup 2017/18. Ở đó, M.U đã để thua 0-1 trước Chelsea vì chính những lựa chọn sai lầm và chiến thuật không có phương án B của chiến lược gia người Bồ Đào Nha.
Như thường lệ, Mourinho lựa chọn tiếp cận trận đấu bằng thế trận phòng ngự. Bóng đá đề cao phòng ngự không có gì là xấu, nó có nét đẹp riêng. Mourinho là bậc thầy của chiến thắng dựa trên nền tảng thắt chặt đường vào khung thành đội nhà. Ông đã đoạt vô số danh hiệu cùng nhiều CLB hàng đầu châu Âu dựa trên lối chơi đó.
Ở trận chung kết FA Cup, Mourinho đã quyết định khởi đầu bằng sự tập trung vào việc ngăn chặn Chelsea hơn là giải phóng cầu thủ cho thế trận tấn công. “Bài” dùng Ander Herrera theo sát Eden Hazard như hình với bóng tiếp tục được sử dụng. Nhưng điều kiện tiên quyết của một đội bóng chơi phòng thủ là phải tập trung tối đa trong tất cả thời gian của trận đấu. Chỉ một khoảnh khắc lơi là, họ sẽ phải trả giá.
M.U đã xuất hiện khoảnh khắc lơi là đó. Herrera bỏ quên Hazard và tiền vệ người Bỉ đã khiến Phil Jones buộc phải phạm lỗi trong vòng cấm. Nhìn Jones vất vả đuổi theo Hazard, nhiều người tự hỏi tại sao Eric Bailly, người mạnh mẽ và nhanh nhẹn hơn rất nhiều lại không được Mourinho lựa chọn?
Có Bailly, Mourinho vẫn sử dụng Jones
Sau khi M.U để thua, việc Herrera lùi sâu theo sát Hazard lại càng lộ ra điểm yếu. M.U thiếu đi một cầu thủ cho các đợt tấn công. Không gian bên cánh phải của M.U được giải phóng. Hàng thủ của Chelsea có thêm nhân lực để bắt chết Paul Pogba và Alexis Sanchez.
Điểm thứ hai khiến M.U thất bại trước Chelsea là chiến thuật không có phương án B của Mourinho. M.U mùa này sống bằng “bóng hai” với khả năng tranh chấp và làm tường mạnh mẽ của Romelu Lukaku. Có tiền đạo người Bỉ trong đội hình, những pha treo bóng từ cánh vào của M.U thêm phần nguy hiểm.
Khi Lukaku chấn thương và Marcus Rashford đá cắm, M.U vẫn “cắm đầu cắm cổ” tấn công bằng cách đưa bóng ra cánh rồi tạt vào trong. Rashford không phải là số 9 cao to và đánh đầu tốt như Lukaku nên rõ ràng, phương án tiếp cận khung thành Chelsea của M.U dễ dàng bị hàng thủ The Blues hóa giải.
Mourinho chỉ mong Lukaku lành lặn và có thể thi đấu từ đầu trận gặp Chelsea
Trong 4 trận cuối mùa này mà Lukaku không đá chính, M.U chỉ ghi được vỏn vẹn 1 bàn. Nó không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên. M.U còn có thể tấn công và ghi bàn khi có Lukaku trên sân còn bế tắc khi vắng tiền đạo người Bỉ. Điều đó chứng minh Mourinho không có phương án B mỗi khi Lukaku vắng mặt.
Những năm gần đây, các đội thành công nhất luôn có được sự đa dạng trong tấn công. Họ đổ năng lượng và đầy rẫy kế hoạch khi tiến lên phía trước, tập trung khai thác điểm yếu của đối phương. Trong khi đó, M.U của Mourinho lại đang tập trung đối phó với điểm mạnh của đối phương. Một mùa giải nặng nề và mệt nhọc của thầy trò Mourinho đã đi qua. Giờ là lúc họ cần phải làm một cuộc cách mạng về lối chơi nếu không muốn tái hiện một mùa giải trắng tay.
Bình Luận