Đó là trận chung kết Champions League đầu tiên trong sự nghiệp của "Giáo sư" và của chính CLB thành London. Ở trận đấu đó, Arsenal đã thua Barcelona 1-2 theo một cách đầy tiếc nuối.
"Trận chung kết Champions League 2006 dĩ nhiên là điều tiếc nuối nhất trong sự nghiệp của tôi," Wenger từng trải lòng trong một bài phỏng vấn. "Tôi cảm thấy mình đã phạm quá nhiều sai lầm. Tôi luôn tự hỏi bản thân mình hàng trăm lần rằng liệu tôi có thể làm gì khác?"
Kể từ đó đến nay, ông và Arsenal vẫn chưa thể một lần nào lập lại thành tích, trong một đấu trường khó khăn như Champions League.
Arsenal đã thua Barcelona 1-2, dù có bàn thắng dẫn trước của Sol Campbell. Nhưng Jens Lehmann bị thẻ đỏ và Arsenal thua ngược đội bóng xứ Catalan. Wenger từng đưa ra quyết định tranh cãi khi thay trụ cột Pires để nhường chỗ cho Almunia, quyết định từng khiến tiền vệ người Pháp "từ mặt" Wenger một thời gian.
"Liệu tôi có nên thay Cesc Fabregas? Tôi có nên cho Flamini vào sân? Tôi nên cho Eboue chơi ở cánh hay tiền vệ trung tâm? Bạn biết khi bạn đang dẫn trước một CLB như Barca 1-0 tới phút 70, chỉ với 10 người là vô cùng khó khăn."
Với nhiều CĐV Arsenal, trận chung kết 2006 cũng luôn là nuối tiếc lớn nhất của họ. Barca đã ghi liền hai bàn thắng chỉ trong 20 phút cuối trận của Belletti và Eto'o.
"Điều tiếc nuối nhất có lẽ là việc chúng tôi không thể ghi thêm bàn thắng. Thierry Henry đã có cơ hội, nhưng cậu ấy không thể.
Sau trận, cầu thủ Barca nói với tôi rằng họ sẽ từ bỏ nếu chúng tôi ghi thêm một bàn nữa. Đó là ám ảnh nhất đời tôi. Chúng tôi chỉ cách chức vô địch lớn nhất trong sự nghiệp có 13 phút. Có lẽ khi chết tôi cũng không quên được nỗi đau đó. Rất đau đớn."
Trong suốt 22 năm dẫn dắt Arsenal, Wenger đã tiến hành hai cuộc cách mạng kinh điển. Cuộc cách mạng bóng đá, thể lực và chế độ sinh hoạt khi mới đến Premier League. Cuộc cách mạng tài chính và xây dựng sân Emirates nhiều năm sau – dẫu phải chịu chỉ trích – có thể là di sản to lớn nhất mà ông để lại cho CLB.
Tuy nhiên, vẫn có những nốt trầm, và việc thua ở trận chung kết Champions League độc nhất trong lịch sử CLB và của cá nhân HLV người Pháp là nốt trầm đau đớn nhất.
Bình Luận