12h30 trưa giờ Anh Quốc, tất cả CĐV Arsenal tại Việt Nam chăm chú vào màn ảnh. Cùng lúc ấy các CĐV Pháo thủ trên toàn thế giới cũng dõi theo diễn biến tại sân Emirates. Không ai muốn bỏ lỡ khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc mà HLV Arsene Wenger tiến ra đường hầm, bước ra mặt cỏ xanh của sân đấu chính ông là người đạt nền móng xây dựng.
Các cổ động viên tại London đến chật kín các khán đài, tạo nên cảnh tượng khác hẳn so với quãng thời gian gần đây. Không khí ngột ngạt, những áp lực, chỉ trích về thành tích không còn. Thay vào đó là các băng rôn, tấm biển tri ân người đàn ông sắp bước sang tuổi 69. Những chiếc áo đấu với dòng chữ "Cảm ơn Arsene 22 năm", "Chỉ một Arsene" rợp kín sân đấu. Vì khi ấy mọi người biết rằng họ chỉ còn được chứng kiến hình ảnh huyền thoại ấy một vài lần nữa trong đời...
Dường như trong bầu không khí xúc động ấy, chỉ có mình người đàn ông này là tỏ ra bình thản. Ông tiến ra sân, vẫy chào CĐV và ngồi vào ghế chỉ đạo, chiếc ghế ông đã ngồi còn nhiều hơn ở nhà trong hơn 21 năm qua. Mọi thứ với Arsene dường như không có gì khác biệt so với những trận đấu khác. Tuy nhiên các học trò của ông lại không thể được như vậy.
Tiếng còi khai cuộc vang lên, những đường đan bóng quen thuộc ngay lập tức được tạo nên. Nhưng người ta có thể thấy được độ cóng trong những pha bóng quyết định của các Pháo thủ. Họ cầm nhịp cũng không ổn và để cho đối thủ đang cần điểm trụ hạng lấy lại thế trận.
Tuy nhiên khác với những tiếng la ó thường thấy, hôm nay các khán đài chỉ rền vang những câu khẩu hiệu "Arsenal" liên tục không đứt đoạn. Các CĐV hiểu rằng hơn lúc nào hết họ cần phải đoàn kết lại, không chỉ vì các cầu thủ mà còn để cho người đàn ông mặc áo len xám đang lo âu đứng bên ngoài đường pitch. Hiệp đấu đầu tiên đã kết thúc như thế.
Hiệp Hai đã chứng kiến một sự lột xác hoàn toàn của các cầu thủ Arsenal. Họ dường như đã trút bỏ được gánh nặng tâm lý của trận bán kết Europa League vào giữa tuần, và cả về người thầy của họ. Những pha hãm thành liên tục được tạo ra lên khung thành Joe Hart. Bàn thắng mở tỷ số là kết quả của một pha phối hợp đá phạt góc nhuần nhuyễn. Được đà tâm lý Pháo thủ dồn ép điên cuồng.
Song họ lại bất ngờ bị thủng lưới lãng xệt như cái cách mà họ đã bao lần thể hiện trong các mùa giải gần đây. Sự khó khăn là điều có thể hiểu được trên đôi chân của các cầu thủ sau đó. Tuy nhiên cũng lại là tiếng hò hét của các CĐV nhà đã tiếp thêm sức mạnh cho họ. Chính những tiếng reo hò không mệt mỏi này đã đánh thức họ trở lại với trận đấu, và nhắc họ nhớ rằng mục đích của họ vẫn chưa được thực hiện.
Tân binh Aubameyang được thay vào sân. Anh thổi hồn vào từng đường bóng của Pháo thủ sau đó. Hệ quả là bàn thắng có phần may mắn của Aaron Ramsey. Với bàn thắng trên, tiền vệ người xứ Wales cũng chính thức vượt qua Cesc Fabregas trở thành tiền vệ ghi nhiều bàn thắng nhất cho Pháo thủ. Hai bàn thắng sau đó của tân binh mùa hè Lacazette cũng chỉ góp phần tô điểm thêm cho không khí hào hứng trên sân Emirates.
Người ta có thể dễ dàng nhận ra rằng: khi không có áp lực, các cầu thủ Arsenal thi đấu như những nghệ sỹ thực thụ trên sân đấu. Họ gợi lại những cảm xúc mà người hâm mộ tưởng như đã đánh mất từ rất lâu rồi. Đúng vậy, đã từ rất lâu rồi rồi, câu chuyện của người Bắc London chỉ xoay quanh vấn đề khi nào thì Wenger từ bỏ.
Chỉ đến ngày hôm qua, khi mà người hâm mộ và các cầu thủ đồng lòng với nhau, họ mới thấy được hiệu quả lớn như thế nào. Không ít người chứng kiến cảnh tượng ấy đã lại ước ao rằng giá như họ không quay lưng sớm thế với người "cha" của mình thì ông đã có thể ra đi trong nụ cười mãn nguyện.
Dù gì mọi chuyện đã đi qua, điều quan trọng là Arsenal vẫn đang có mục tiêu phấn đấu cho riêng mình. Trận thắng trước West Ham là bước chạy đà tích cực cho trận chiến quan trọng nhất mùa giải với Atletico lầm lì của Simeone. Tuy nhiên, hơn hết, mỗi CĐV và cầu thủ của đội bóng sẽ luôn lưu giữ trong lòng những khoảng khắc cuối cùng của Giáo sư trên đường pitch sân Emirates. Mai này họ sẽ tự hào kể với con cháu rằng mình đã may mắn được chứng kiến một huyền thoại của những huyền thoại tại London.
Đã lâu lắm rồi bầu trời Emirates mới trong xanh đến vậy...
"Chúng con vẫn còn quá nhỏ để nhớ được...Nhưng cha đã kể cho chúng con về những gì ông đã làm cho CLB này. Ông mãi là một huyền thoại."
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về [email protected]. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam
Bình Luận