Nếu bạn xỏ thử vào đôi giày của Dimitar Berbatov, một cảnh tượng hệt như trong phim Inception sẽ hiện ra: một anh chàng đang chạy nước rút nhưng với vận tốc như đang đi bộ, khuôn mặt méo xệch và nhỏ những giọt mồ hôi lấp lánh dưới ánh mặt trời. Đối với anh chàng, sự chăm chỉ lao động dường như không hề tồn tại. Trong giấc mơ của anh, tất cả chỉ có chơi bóng.
"Gã nghiện" thiên tài
Có lẽ Berbatov đã nghiên cứu rất kĩ cảnh quay này. Anh chạy mà như đi bộ, trong dáng vẻ uể oải. Nhưng bằng một khả năng khác lạ nào đó, Berbatov thường làm những điều rất “thần thánh” mà chỉ có Berbatov mới làm được.
Anh không chạy nhiều, không tham gia tranh cướp bóng mà lang thang trên sân, tính toán xem mình sẽ làm gì khi nếu có bóng trong chân. Trái bóng bay tới, anh đỡ nó nhẹ như lông hồng. Berbatov đi bóng mà cứ như đi bộ giữa những hậu vệ đối phương: nhẹ nhàng, chậm rãi. Anh ngẩng đầu quan sát, rồi chuyền một đường bóng chuẩn tới từng inch cho đồng đội phía xa. Đám đông ồ lên thích thú và trái đất thì vẫn cứ quay.
Đây vừa là đặc ân, nhưng cũng là lời nguyền của Berbatov. Cầu thủ người Bulgaria luôn có xu hướng vật vờ, lang thang trên sân bóng như một gã nghiện và khiến người ta thường chỉ nhận ra sự lười biếng thay vì tài năng của anh. Nhưng đây chỉ là bề nổi. Sự lười nhác chỉ là để Berbatov che giấu cái “thiên tài” không thể phủ nhận của anh.
Một cầu thủ như Berbatov gần như sống trên lằn ranh giữa ngưỡng mộ và chỉ trích. Anh có thể làm khán giả say mê mình tới mức không gì sánh nổi. Thậm chí, có một tôn giáo được sáng lập mang tên “Berbathlic”, chỉ để tôn vinh người đã “chơi thứ bóng đá tuyệt đẹp và duy nhất”.
Nhưng ở một lăng kính khác, Berbatov lại bị chỉ trích bởi phong thái nhàn nhã của anh, như thể anh chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì trên sân vậy. Berbatov có kĩ năng tuyệt vời? điều này đúng. Nhưng đôi khi anh cũng có “kĩ năng” biến mất trong suốt cả trận đấu.
Berbatov gia nhập CSKA Sofia năm 17 tuổi. Dù thể hiện phong độ ghi bàn ấn tượng, Berbatov đột nhiên mất đi sự ủng hộ của chính cổ động viên nhà sau màn trình diễn tệ hại trước kình địch Levski Sofia. Anh xung đột với các cổ động viên và câu lạc bộ cũng không đứng bên anh nữa. Đây là giai đoạn mà theo mẹ của Berbatov, là “thời khắc tồi tệ nhất sự nghiệp” của anh.
Sự việc càng thêm trầm trọng khi Berbatov bị bắt cóc bởi một tay mafia người Bulgaria. Kẻ chủ mưu là Georgi Iliev, ông trùm của đội bóng Lokomotiv Plovdiv. Mục đích của vụ bắt cóc rất đơn giản là muốn Berbatov phải chơi bóng cho Lokomotiv. Về sau, dù cha của Berbatov đã đứng ra giải quyết sự việc thì với chàng trai trẻ Dimitar, anh cảm thấy mình không thể ở lại đất nước Bulgaria được nữa.
Với một trái tim nặng trĩu, Berbatov đành rời quê hương yêu dấu để tìm cơ hội nơi những chân trời mới. Khi ấy, đội bóng Đức Bayer Leverkusen đã liên hệ chiêu mộ Berbatov sau khi chứng kiến thành tích ghi bàn ấn tượng của anh tại CSKA Sofia. Đây chính là bước ngoặt của Berba, nó giúp anh được chơi bóng ở đẳng cấp cao nhất châu Âu, trong đó có cả trận chung kết UEFA Champions League với Real Madrid năm 2002. Leverkusen chính là nơi chứng kiến Berbatov phô diễn tài năng và cũng là bệ phóng để anh đến với những đội bóng hàng đầu.
Những pha xử lý bóng đẳng cấp mang thương hiệu Berbatov Từ đỡ bóng, đi bóng, chuyền và dứt điểm, tất cả đều thể hiện những phẩm chất thiên tài của Dimitar Berbatov.
Sự nghiệp đầy trắc trở
Màn trình diễn ấn tượng của Berbatov khiến ông lớn Liverpool rất muốn đưa anh về Anfield. Nhưng sau đó, Berba lại chọn đầu quân cho Tottenham Hotspur vào mùa hè năm 2006. Tiền đạo người Bulgaria nhanh chóng trở thành ngôi sao của đội bóng khi kết hợp với Robbie Keane trở thành bộ đôi tiền đạo sát thủ của Spurs. Trong 2 mùa giải, Berbatov ghi 46 bàn và nhanh chóng trở thành thần tượng mới của những cổ động viên Tottenham – những người bị mê hoặc bởi kĩ thuật siêu hạng của anh.
Nhưng với Berbatov, tương lai tươi sáng vẫn còn ở phía trước. Bị thuyết phục bởi màn trình diễn của Berba, Sir Alex Ferguson quyết tâm đưa anh về Manchester United và cuối cùng có được cầu thủ người Bulgaria với mức giá 30 triệu bảng – con số được cho là khổng lồ thời điểm đó. Trong tự truyện của mình, Sir Alex thừa nhận Berbatov “cho thấy những phẩm chất của Eric Cantona hay Teddy Sheringham: không nhanh, nhưng luôn thi đấu với cái đầu ngẩng cao và sẵn sàng tung ra những đường chuyền đầy sáng tạo”. Theo Sir Alex, đây là điều mà những Carlos Tevez hay Wayne Rooney không có, và nó hoàn toàn xứng đáng với phí chuyển nhượng khổng lồ của anh.
Nhưng cũng chính phong cách chơi bóng này đã làm sự nghiệp của Berbatov tại MU đi xuống. Sau thất bại của MU trước Barcelona ở trận chung kết UEFA Champions League 2011 – trận đấu mà Berbatov ngồi ngoài cả 90 phút, Sir Alex bắt đầu áp đặt lối chơi bóng nhanh hơn cho MU. Vì vậy, vai trò của Berbatov ngày càng trở nên mờ nhạt. Berba cho rằng, đội bóng của anh khi ấy đã “không có chỗ cho thứ bóng đá đầu óc, không có sự kết hợp giữa tư duy và chơi bóng cũng như không có những đường chuyền nghệ thuật”.
Sir Alex cũng đồng ý với quan điểm này: “Bởi vì chúng tôi luôn vận hành ở một tốc độ nhất định, trong khi anh ấy lại không thực sự hòa nhập được với điều đó. Anh ấy không phải là mẫu cầu thủ có thể phản ứng nhanh”. Thật vậy, Berbatov thường có xu hướng chạy mà như đi bộ dù đó là lúc đội đã giành lại quyền kiểm soát bóng, điều này khiến anh không phù hợp với lối chơi đòi hỏi tốc độ cao mà Sir Alex áp dụng cho MU.
Tuy nhiên, hành trình của Berbatov tại MU không thiếu những khoảnh khắc thiên tài, thể hiện đẳng cấp của tiền đạo người Bulgaria. Bàn thắng thứ 3 của anh trong trận thắng 7-1 trước Blackburn là một ví dụ. Nhận bóng từ phần sân nhà, Berba có pha đánh gót bật tường với Patrice Evra trước khi chính anh tung một đường chuyền ngang sân bằng má ngoài không thể hoàn hảo hơn với đà chạy của Luis Nani.
Sau đó, những gì người ta thấy là Berba đã xuất hiện trong vòng cấm Blackburn từ lúc nào, kết thúc đường tấn công bằng pha đệm bóng đơn giản vào góc cao khung thành. Bàn thắng ấy, đã thể hiện tất cả những gì hay nhất của Berbatov: kĩ thuật hoàn hảo, nhãn quan tuyệt vời và bản năng của một tiền đạo hàng đầu.
5 bàn thắng của Berbatov vào lưới Blackburn Trận đấu giữa MU và Blackburn chứng kiến những khoảnh khắc thiên tài của Berbatov khi anh một mình ghi tới 5 bàn cho đội chủ sân Old Trafford.
Nhưng ngay cả khi đã thể hiện tài năng ngang ngửa với những cầu thủ vĩ đại nhất tại MU, Berbatov vẫn thiếu đi cái gì đó mà theo Sir Alex chính là sự “ngang tàng” mà chỉ có những huyền thoại mới có được. Đây là thứ đã khiến Eric Cantona đi vào lịch sử của câu lạc bộ, nhưng cũng khiến Dimitar Berbatov – người có những phẩm chất gần với Cantona nhất – chỉ có một sự nghiệp dang dở tại MU.
Những con số của Berbatov tại MU phần nào nói lên sự nghiệp trắc trở của anh tại Old Trafford. Trong 4 mùa bóng tại MU, Berbatov chỉ ghi 57 bàn, trong đó có một mùa giải sở hữu danh hiệu vua phá lưới cùng Carlos Tevez (người khi ấy đã chuyển sang Manchester City). Những gì Berbatov thể hiện tại MU thường khá mờ nhạt và nó khiến người ta phải thất vọng vì anh.
Con người được định nghĩa bởi cái đẹp
Sau khi kinh qua nhiều đội bóng lớn, Berbatov gây bất ngờ khi đầu quân cho Fulham – cái tên thường chỉ là cái bóng của Chelsea, Arsenal hay Tottenham tại thủ đô London, dù khi đó anh đang được Juventus và Fiorentina chào mời. Tới Fulham, Berba lại được làm việc cùng Martin Jol – người đã biến anh thành nhân tố không thể thay thế tại Tottenham. Một lần nữa, Berbatov trở thành ngôi sao của đội bóng.
Nhưng cũng chỉ sau 2 mùa giải với Fulham, Berbatov rời đội bóng để tìm niềm vui mới tại Monaco và sau đó là PAOK. Giờ đây, ở tuổi 36, Berbatov như đang được là chính mình trong màu áo Kerala Blasters – đội bóng đang chơi tại giải vô địch Ấn Độ. Ở đây, Berbatov được hội ngộ với Rene Meulensteen – người đã làm việc với anh tại Manchester Untied. Nhưng ở độ tuổi này, có lẽ đây sẽ là mùa giải cuối cùng người ta còn thấy Berbatov chơi bóng chuyên nghiệp.
Nhìn lại sự nghiệp của Berbatov, thật khó có thể định nghĩa con người anh bằng tầm ảnh hưởng anh tạo ra cho những đội bóng của mình. Berbatov không cần điều đó, anh chỉ cần được là chính mình. Có lẽ, điều người hâm mộ trân trọng nhất ở Berba, thật kì lạ lại chính là phong cách chơi bóng mang chủ nghĩa cá nhân của anh. Một số cho rằng anh kiêu căng, số khác lại nghĩ anh lười biếng.
Nhưng có một điều chắc chắn, Berbatov đã khơi dậy tình yêu với thứ bóng đá nghệ sĩ bằng những pha đỡ bóng trên cả hoàn hảo, những đường chuyển chuẩn xác đến từng inch, hay những pha dứt điểm rất gọn gàng. Đây mới chính là những thứ định nghĩa con người Berbatov chứ không phải sự đào thải mà thứ bóng đá thể lực tại Anh Quốc dành cho anh.
Và để hiểu rõ nhất về phong cách của Berbatov, hãy ngẫm về câu nói này của anh: “Bạn phải đối xử với trái bóng như đối xử với phụ nữ vậy”. Đây mới chính là Berba, và hãy nhớ về đúng với những gì thuộc về anh: hiện thân đẹp nhất, rạng rỡ nhất của những vẻ đẹp trong bóng đá.
Bình Luận