Dư âm Chelsea - Tottenham: Đỉnh cao và vực sâu

Chelsea đã thất bại trước Tottenham trên sân nhà và bị đối thủ bỏ xa 8 điểm trong cuộc đua giành vé dự Champions League. Vậy đâu là lý do?

Gà trống lắm chiêu, The Blues đơn điệu

Khác biệt trong cách tấn công của hai đội chính là điểm mấu chốt. Trước hết là về Chelsea, trong trận này, họ chỉ có đúng hai bài tấn công là sút xa và tạt cánh. Đội bóng của tỉ phú Nga sở hữu rất nhiều cầu thủ có thiên hướng thích “nã đại bác” trong đội hình như Willian, Marcus Alonso hay Victor Moses. Thế nhưng, việc sở hữu thứ vũ khí lợi hại này dường như khiến đội chủ nhà bị “ỷ lại”.

Cả trận, Chelsea không có nổi một miếng đánh trung lộ nào có thể khiến Hugo Lloris phải thực sự làm việc. Đặc biệt là Willian, tiền vệ người Brazil là cầu thủ “chăm dứt điểm” nhất bên phía The Blues. Thế nhưng, để có những “tuyệt phẩm” bằng những cú sút bên ngoài vòng cấm, không chỉ cần kỹ năng, mà còn cần một chút may mắn, để bóng có thể xuyên qua một rừng chân của các cầu thủ phòng ngự đối phương.

 - Bóng Đá

 Rất khó để những cú sút như thế này có thể xuyên qua 7 cái bóng áo trắng.

Nhìn sang đội chủ nhà, trận này HLV Mauricio Pochettino chỉ đạo các học trò triển khai tấn công vô cùng đa dạng. Từ tạt bóng hai biên, tấn công trung lộ, phất bóng dài từ sân nhà hay đôi khi là dứt điểm từ xa gây bất ngờ cho đối thủ của Eriksen.

Ba bàn thắng của Spurs được hiện lên bảng tỉ số theo ba kịch bản hoàn toàn khác nhau chính là minh chứng rõ nhất cho sự khác biệt không chỉ là ở hệ thống chiến thuật, mà còn ở phương diện con người. Nếu Alonso, Willian và Moses dứt điểm rất nhiều nhưng không tạo ra được nguy hiểm, thì Eriksen lại làm được điều đó khi lập một siêu phẩm làm “cháy lưới” Willy Caballero, qua đó gỡ hòa cho đội bóng áo trắng.

 - Bóng Đá

 Ở khoảng cách này, Eriksen vẫn có thể đốt lưới đối thủ.

Trong tình huống dẫn tới bàn thắng thứ hai, Dele Alli sau khi nhận một đường phất bóng từ rất xa, băng xuống dứt điểm lạnh lùng, đưa Tottenham vượt lên dẫn trước. Ở tình huống này, rõ ràng sức trẻ của Alli khiến anh có rất nhiều lợi thế và dễ dàng bỏ lại một César Azpilicueta đã gần bước sang độ tuổi băm ở phía sau.

 - Bóng Đá

 Sức trẻ, tốc độ giúp Alli có thể thoát ra khỏi sự đeo bám của Azpilicueta.

Ở bàn thắng ấn định tỉ số, “niềm tự hào châu Á” Son Heung-min đã làm hàng phòng ngự “trứ danh” của Chelsea trở nên rối tung, rồi sau đó, một lần nữa bóng tìm đến chân Alli và lăn qua vạch vôi của khung thành đội khách.

Morata lạc lõng

Đẳng cấp, danh tiếng của Alvaro Morata là không phải bàn cãi. Từng là chân sút khiến đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha phải “mất ăn mất ngủ” để đưa anh về gia nhập dải ngân hà Galacticos. Thế nhưng, có lẽ việc liều mình nhận chiếc áo số 9 được cho là “bị nguyền” ở Stamford Bridge đã khiến Morata phải chịu chung số phận với chàng lãng tử Fernando Torres năm nào.

Ngày hôm qua, dù là người duy nhất ghi bàn cho đội bóng thành London, nhưng Morata lại chính là hiện thân cho sự thất bại trong dấu ấn chiến thuật của Conte trong trận đấu. Với sơ đồ 3-4-3, và một mẫu tiền đạo như Morata, lẽ ra anh phải trở thành một trung phong thực thụ, một sát thủ khu vực cấm địa. Thế nhưng, với lối tấn công ngày hôm qua của The Blues, cựu tiền đạo Juve dường như trở thành người thừa trên sân.

Mỗi khi có bóng, Morata tỏ ra lạc lõng vô cùng và gần như vô hại với Hugo Lloris. Việc “đói” cơ hội khiến trung phong này phải hoạt động rộng, thậm chí có lúc người ta thấy anh xuất hiện ở hai bên cánh. Bóng đá hiện đại nói trắng ra là cuộc toan tính chiến thuật giữa chiến lược gia hai bên, và khi một người không thể sắp xếp các cầu thủ sao cho “đúng người đúng việc”, thì thất bại xảy đến là một kết quả tất yếu.

 - Bóng Đá

 Morata nên là người đánh đầu, không phải người tạt cánh.

 - Bóng Đá

 Morata như biến thành một tiền vệ.

 Sai trong cách tiếp cận trận đấu

Ở xứ sở sương mù, Tottenham của Mauricio Pochettino và Liverpool của Jurgen Klopp có thể nói là hai đội bóng có lối chơi tấn công đẹp mắt, rực lửa nhất. Còn với Conte, xuất thân là một HLV “thuần chất” Italy, nền tảng của ông tất nhiên là lối đá Catenaccio nổi tiếng xuất xứ từ đất nước hình chiếc ủng. Mùa giải năm ngoái, chính lối đá phòng ngự phản công của ông đã đưa Chelsea lên đỉnh. Vậy tại sao, ở trận này, “bố già” lại để các học trò chơi đôi công với Spurs, lấy cái yếu của mình để đánh cái mạnh của địch thủ?

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về [email protected]. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam

    Bình Luận