Thành tựu mà Huấn luyện viên Arsenal Wenger làm được không chỉ dừng lại ở khía cạnh tài chính, nó còn lan rộng ra những thành công trong lĩnh vực chuyên môn, và đặc biệt là khía cạnh "bản sắc thương hiệu". Arsenal chắc chắn không thể nào trở thành "con buôn", trở thành những người luôn biết cách kiếm tiền từ những giá trị mà thương hiệu mang lại.
Hãy khoan nói về khía cạnh chuyên môn, ở đây chúng ta nói đến việc giá trị thương hiệu của Arsenal đã lên một tầm cao mới sau 22 năm, nhưng đó lại chỉ là bề nổi của một tảng băng, còn phần chìm ở dưới nước lại là những sự chán nản của Người hâm mộ đội bóng, những người đã sống trong sự thua bạn kém bè hơn hai thập kỷ.
Arsenal luôn được hoặc bị đem ra so sánh với từng giai đoạn thành công trên lĩnh vực "ăn chơi" của Manchester United, Chelsea và giờ là Manchester City. Thực tế rất phũ phàng khi nói ra rằng, họ chỉ thích mua một bán mười hoặc mũ ni che tai... rồi mọi thứ cũng qua, nhưng đâu có dễ thế, ít nhất là với những người ủng hộ đội bóng bao năm nay.
Tuy nhiên, ai cũng chỉ có thời của người đó, Arsene Wenger không thể giống Deadpool hoặc Wolverine, ông đã phải chiều theo quy luật của tự nhiên và về vườn là điều tất yếu. Rồi thì mới đây HLV Unai Emery đã đến với một Arsenal đã lụn bại theo năm tháng. Họ, những người ủng hộ đội bóng sẽ nói rằng ông là làn gió mới cho đội bóng thành London, nhưng...
Bình mới nhưng rượu có mới?
Bình ở đây chắc chắn mới, vì HLV Emery không phải người Pháp, và ông cũng có những khả năng hoàn toàn khác với Wenger trên tư cách của những vị thuyền trưởng của một đội bóng. Tuy nhiên, vấn đề của Arsenal không hẳn nằm ở chuyên môn, khi mà lối chơi của Wenger áp dụng cho các học trò chưa cho thấy sự lỗi mốt kiểu Jose Mourinho mang đến cho Man Utd. Vì lẽ đó, việc Unai Emery nắm quyền ở Arsenal chỉ là vấn đề tuổi tác và áp lực từ phia NHM đổ lên đầu HLV Wenger.
Nhưng khi nói về vấn đề rượu, chúng ta hẳn sẽ thấy nó chẳng có gì khác với quá khứ. Đó là việc các ông chủ của Arsenal vẫn chẳng thay đổi nhiều cách tư duy trong sự lạm phát của TTCN, hay nói cách khác là cách mua bán cầu thủ. Việc họ mang về Alexsandre Lacazette và Pierre-Emerick Aubameyang chỉ là cách để Arsenal "xoa dịu" dư luận nội bộ, vì thực tế nếu đem 2 người này ra so sánh với những cầu thủ tân binh trong vài năm qua ở thành Manchester hay Chelsea sẽ chỉ là một trò cười.
Thậm chí, người mới nhất ra mắt các Pháo thủ vẫn là một anh chàng 0 đồng, Stephan Lichtsteiner. Hay những mục tiêu mà họ nhắm tới, ít nhất là theo sự đồn đoán của báo chí, đều là những cầu thủ thuộc hàng trung bình khá ở Châu Âu. Một tờ báo có thể "sập" nếu họ cả gan đưa tin Arsenal đang theo đuổi Neymar hay Gareth Bale, vì làm gì có ai điên lại đi tin một anh chàng "trùm sò" lại dám bỏ tiền khao bạn bè một chầu nhậu bao giờ?
Nói thế để những người ở giữa như chúng ta có thể thấy được thực trạng thảm hại của Arsenal trong việc chạy đua với những đối thủ sừng sỏ tại giải Ngoại hạng Anh. Dĩ nhiên, nhiều cổ động viên đội bóng vẫn sẽ hy vọng ông Unai Emery sẽ chấm dứt chuỗi kết quả tệ hại của The Gunners sau nhiều năm. Nhưng nếu cách tư duy trên TTCN của BLĐ Arsenal không thay đổi, hẳn việc đưa Arsenal trở lại đỉnh cao sẽ là điều bất khả thi, và bình mới nhưng rượu thì vẫn cũ mèm là ở lý do đó!
Bình Luận