Còn nhớ hồi hè vừa qua, khi thị trường chuyển nhượng mùa hè chính thức mở ra, tôi đã mong Arsenal mang về một tiền vệ phòng ngự thực sự đẳng cấp để bắt đầu cho một kỷ nguyên mới không Arsene Wenger của đội bóng mình hâm mộ. Có lẽ chính vì thế, kỳ vọng của tôi với bất kỳ tân binh nào đảm nhận vị trí này là vô cùng cao.
Nên nhớ, trong suốt quãng thời gian 14 năm kể từ sau sự ra đi của Pattrick Vierra, một trong những nguyên nhân chính khiến Arsenal của Wenger không thể tìm lại ánh hào quang thời The Invincibles nữa đó là việc thiếu đi một tiền vệ phòng ngự thực sự đẳng cấp như họ từng sở hữu.
Và khi Sven Mislintat quyết định đem về Lucas Torreira từ Sampdoria, các bạn không thể tưởng tượng nổi tôi đã vui thế nào đâu. Với mức phí 26 triệu bảng, cậu ấy là bản hợp đồng đắt giá nhất của CLB hè vừa qua.

Torreira đang góp phần tạo nên một Arsenal với hình ảnh hoàn toàn mới.
Nhận thức được tầm quan trọng của vị trí tiền vệ phòng ngự, cũng như bởi sự mến mộ dành cho Torreira nữa, thế nên kỳ vọng của tôi với cầu thủ này là rất lớn. Cũng chẳng biết vì lý do gì, tôi đã linh cảm rằng chàng trai sinh năm 1996 này sẽ là người cùng với tân HLV Unai Emery mang đến một cuộc cách mạng thật sự, một hình ảnh hoàn toàn mới cho đội bóng.
Dẫu vậy cũng có thể do chưa kịp thích ứng với Premier League - giải đấu vốn được xem như khắc nghiệt nhất hành tinh, nơi mà các trận đấu diễn ra với nhịp độ nhanh hơn hẳn Serie A, nên những gì Torreira mang đến thực sự khiến tôi hơi thất vọng một chút. Đừng hiểu nhầm, ý tôi không phải muốn nói cậu ấy thi đấu không tốt, chỉ là nó chưa được như những gì tôi kỳ vọng mà thôi.

Torreira chính là tương lai của Arsenal.
Thế nhưng sau chiến thắng 5-1 trước Fulham ngay trên Craven Cottage vừa qua, rốt cuộc tôi cũng được nhìn thấy những gì mình muốn. Dù cho người ta có nhắc nhiều về Alexander Lacazette, về Pierre-Emerick Aubameyang, tuy nhiên với tôi, Lucas Torreira mới là cầu thủ đáng xem nhất trận đấu.
6 cú cắt bóng, tỉ lệ tắc bóng thành công tuyệt đối 100%, chỉ bấy nhiêu đây cũng đủ để khiến anh trở thành "độc nhất vô nhị" ở Emirates. Tuy nhiên những gì Torreira làm được đâu chỉ dừng lại ở đấy. Chỉ những ai theo dõi cả trận đấu ngày hôm ấy mới hiểu được tại sao tôi lại phấn khích thế này.
Cái cách anh ấy thi đấu lăn xả, lao vào mọi điểm nóng, bóp nghẹt tuyến giữa của đối phương khiến các tiền vệ đội chủ nhà không có lấy một giây thoải mái để có thể quan sát và chuyền bóng. Chưa hết, nhìn cái cách mà Torreira thoát ra mỗi khi bị các cầu thủ áo trắng áp sát, thực sự khó có thể tin đôi chân ấy, bản lĩnh ấy lại thuộc về một cầu thủ năm nay chỉ mới 22 tuổi. Dù chưa biết tương lai ra sao, nhưng ngay lúc này, một lần nữa tôi lại linh cảm đây sẽ là tương lai của sân Emirates.
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về [email protected]. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam
Bình Luận