Hai người tiền nhiệm trước đó của Conte là Andre Villas Boas và Roberto Di Matteo đều đã bị sa thải sau những trận đấu với West Brom tại Premier League. Cuối tuần này, Chelsea của Conte cũng sẽ gặp West Brom.
West Brom dĩ nhiên không phải một đối thủ mạnh. Họ đang đứng bét bảng tại Premier League, giành được 20 điểm/26 vòng, song vẫn có những lý do để nhiều ném những cái nhìn ái ngại cho Chelsea trong cuộc đấu này. Trong năm 2018, Chelsea mới chỉ thắng được đúng 1 trận (trước Brighton), còn lại hòa Arsenal, Leicester City, thua Bournemouth và Watford.
Trong đó hai trận thua gần nhất trước Bournemouth và Watford đem về cho Chelsea 7 bàn thua.
Chelsea của Conte chưa từng nhận nhiều bàn thua tới vậy trong hai trận, tính cả giai đoạn mùa trước. Lần cuối cùng The Blues nói chung, thua hai trận liền với cách biệt 3 bàn đã là câu chuyện của năm 1995.
Chuyện gì đã xảy với nhà đương kim vô địch Premier League? Báo chí hay giới mộ điệu đều đồng ý rằng Chelsea khó có thể gượng dậy trong phần còn lại của mùa giải, họ sẽ chỉ nhắm tới một vị trí trong Top 4, dù có hay không có Conte trên băng ghế huấn luyện.
Nhà cầm quân người Italy được xem là lý do chính cho sự sa sút đáng ngờ này của nhà vô địch. Trước khi bước sang năm mới 2018 và mất điểm liên tục, Chelsea của Conte chỉ mất điểm có 2 lần trong gần 10 tuần lễ (hòa Liverpool vòng 13, thua West Ham vòng 16).
Màn đấu khẩu với Jose Mourinho, cùng những căng thẳng với ban lãnh đạo về công tác chuyển nhượng đã đẩy Chelsea vào những mâu thuẫn không đáng có. Conte yêu cầu ban lãnh đạo Chelsea mua Emerson Palmieri và Edin Dzeko của AS Roma để tăng cường lực lượng.
Cần phải làm rõ, những nhân sự mà Conte yêu cầu chỉ để phục vụ cho đấu trường Premier League, bởi cả Emerson lẫn Dzeko đều đã thi đấu tại Champions League mùa này cho Roma.
Kết quả, ban lãn đạo Chelsea chỉ mang về một người là Emerson. Và thay vì Dzeko, thì Chelsea chiêu mộ Oliver Giroud từ Arsenal. Ở hàng tiền vệ, họ mua Ross Barkley, một tiền vệ công từ Everton.
Từ trước tới nay, những câu lạc bộ “đi chợ Đông” là để vá víu những lỗ hổng trong đội hình, song với Chelsea những bổ sung này không thể giải quyết trọn vẹn những vấn đề đã tồn tại ở sân Stamford Bridge.
Barkley không phải mẫu tiền vệ có thể đá cặp với N’Golo Kante trong sơ đồ 3-4-3. Hãy nhìn những lựa chọn của Conte trong hai trận thua Bournemouth và Watford để thấy ông đang bế tắc tới mức nào.
Vẫn là Tiemoue Bakayoko được lựa chọn và liên tục gây thất vọng. Thậm chí khi tiền vệ người Pháp nhận hai thẻ vàng và phải rời sân, khiến Chelsea sau đó thua đậm 1-4, những cổ động viên Chelsea trên các khán đài còn hát vang thóa mạ “Mày là cục phân khốn nạn” (Nguyên văn: You are f*cking sh*t).
Danny Drinkwater, hợp đồng trong những ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng mùa Hè không hề được sử dụng (đá 350 phút/10 trận, trung bình 35 phút/trận), trong khi Bakayoko thì quá tệ như đã đề cập, vậy là nghiễm nhiên Chelsea “chấp” những đối thủ của họ một vị trí nơi hàng tiền vệ.
Giờ đến hàng tấn công, Alvaro Morata sau thời gian đầu bùng nổ đã tịt ngòi trong thời gian gần đây (không có bàn nào trong năm 2018).
Tiền đạo người Tây Ban Nha giờ đang dưỡng thương, cả vật lý lẫn tâm lý (bạn thân Morata qua đời vì tai nạn xe ôtô). Tất cả những trường hợp trên đều được Conte yêu cầu ban lãnh đạo mua về trong kỳ chuyển nhượng mùa Hè.
Và bằng nhiều lý do khác nhau, họ đang khiến Chelsea bước những bước ì ạch hơn nhiều so với năng lực mà họ đáng lẽ ra phải thể hiện. Nếu đó không phải lỗi của Conte thì còn là lỗi của ai?
Báo chí Anh nói rằng, việc Conte gạt Diego Costa ra khỏi đội hình ngay khi mùa giải trước kết thúc, bán đi Nemanja Matic và đầy David Luiz lên ghế dự bị đang làm phần còn lại của đội hình hoảng sợ.
Họ lo rằng một ngày nào đó mình sẽ lọt vào tầm ngắm của Conte, và sở hữu số phận như những công thần kia.
Không cần là một người quá tinh ý thì cũng có thể thấy rằng mọi rắc rối mà Conte đang phải đối mặt đều đến từ chính ông. Nếu Conte tinh ý hơn đôi chút, câu chuyện xung quanh Costa hẳn đã rẽ theo hướng khác. Nếu Conte quyết liệt hơn đôi chút, Matic đã không bị ban lãnh đạo bán sang Manchester United.
Nếu Conte tỉnh táo hơn đôi chút, ông đã nhận ra Bakayoko là mẫu tiền vệ thiếu đầu óc và chẳng mua anh. Nếu Conte khôn ngoan hơn đôi chút, ông đã chẳng lao vào khẩu chiến với Mourinho. Nếu Conte dễ tính đi đôi chút, ông đã chẳng khiến mối quan hệ giữa mình và ban lãnh đạo trở nên căng thẳng như hiện tại.
Nhưng cuộc đời đâu có nhiều chữ nếu đến vậy. Và có vẻ như Conte cũng đã chọn được chữ nếu cho riêng mình. “Nếu họ thấy cần phải làm điều đó (sa thải - PV), cứ việc.”
Vậy là Conte đã xác định trước được tương lai của chính ông tại Chelsea sau những mâu thuẫn lẫn sai lầm không thể hàn gắn suốt thời gian qua. Ông chấp nhận mọi phán quyết của ban lãnh đạo với tâm lý “bình thản.”
Xem ra vấn đề cuối cùng có dính tới Conte mà Chelsea cần phải giải quyết sẽ chỉ là chuyện sa thải nhà cầm quân này vào thời điểm nào mà thôi.
Bình Luận