Trước khi bắt đầu nói về Solskjaer, hãy quay ngược quá khứ về thời điểm cách đây 14 năm, cái thời mà Jose Mourinho mới rời Porto để lần đầu tiên tiếp quản Chelsea. Ở trận đấu với Newcastle hồi 2005 tại St' James Park, trong tình cảnh đội bóng của ông đang bị dẫn 1-0, Người đặc biệt đã cùng lúc đưa cả Frank Lampard, Eidur Gudjohnsen lẫn Damien Duff vào sân ở giai đọan giữa hiệp để rồi tìm kiếm được bàn gỡ.
Hay trong trận đấu với Fulham năm 2006, cựu thuyền trưởng Inter Milan đã mạnh dạn thực hiện cùng lúc hai sự thay đổi người (Didier Drogba và Damien Duff) ở ngay phút thứ 26 sau khi quá chán nản với màn trình diễn nhạt nhòa của các học trò. Chính những quyết định táo bạo, khác người nhưng lại làm thay đổi cục diện của cả trận đấu đã là một trong những thứ làm nên tên tuổi của Mourinho.

Mourinho từng cực kỳ thành công với Chelsea.
Giờ quay trở lại với Ole Gunnar Solskjaer. Khi ông quyết định cất Anthony Martial cùng Marcus Rashford trên băng ghế dự bị, đã có những nghi ngại nhất định hướng về phía chiến lược gia người Na Uy. Nên biết, với tình cảnh hiện tại của Manchester United, tham vọng vô địch Premier League gần như đã chấm hết, Champions League thì vốn vẫn luôn khó khăn, thế nên FA Cup là giải đấu khả dĩ nhất để Quỷ đỏ thoát khỏi cảnh trắng tay ở mùa giải năm nay.
Hành quân đến Emirates chưa bao giờ là dễ dàng, kể cả là Man Utd đang trong giai đoạn thăng hoa. Hành động của Solsa nhìn thì như liều lĩnh, nhưng thực ra ở đó là niềm tin cao độ vào các học trò, cũng như niềm tin vào chính bản thân ông. Và "Sát thủ mang gương mặt trẻ thơ" đã đúng. Romelu Lukaku tung ra hai đường kiến tạo, còn Alexis Sanchez mở tỉ số trong thời khắc mà Arsenal với lợi thế sân nhà đang cố gắng tạo ra một thế trận áp đảo.

Solskjaer cũng đang cho thấy cái tài dùng người của mình.
Có thể nói chính Sanchez cùng Lukaku là những người đã tạo tiền đề giúp Man Utd có thể tiếp tục triển khai lối đá phòng ngự phản công. Thử tượng tượng nếu Pháo thủ là người mở tỉ số trước, thế cục trận đấu có thể đã xoay chuyển theo một hướng khác hơn rất nhiều.
Thế nhưng nếu chỉ với việc để bộ đôi "bom xịt một thời" đá chính thay cho cặp "song sát" chủ lực, Solsa vẫn chưa thể sánh ngang với Mourinho giai đoạn 2004/07. Cái hay của Solsa là khi "ngửi" thấy mùi nguy hiểm, thay vì đưa Phil Jones, Diogo Dalot hay Fred vào để tăng cường sự chắc chắn như đa số các HLV khác vẫn thường làm, Solskjaer lại đưa cả Martial lẫn Rashford vào sân. Và kết quả thì ai cũng biết, bàn thắng nâng tỉ số lên 3-1 của số 11 đã chính thức đặt dấu chấm hết cho hành trình của "vua FA Cup".
Bóng đá của mỗi thời mỗi khác, vì thế thời điểm hiện tại thật khó để đưa ra nhận định chính xác rằng Solskjaer của 2019 và Mourinho của 2004/07 ai hơn ai. Trong khuôn bài viết này, tính đến thời điểm này, tạm thời hãy cứ để kết quả hòa. Còn đáp án sau cùng, hãy cứ để thời gian, để những danh hiệu trong tương lai của cả hai chứng minh.
Bình Luận