Sau chiến thắng lội ngược dòng đầy hứng khởi trước Aston Villa, nhiều người cho rằng MU sẽ khởi đầu tưng bừng ở chuyến làm khách tới City Ground. Nhưng thực tế là họ đã quay trở lại với lối chơi thờ ơ từ đầu mùa.
Không thể phủ nhận MU đang khá đen khi liên tục mất người vì chấn thương và bệnh tật. Nhưng quan trọng là lối chơi của họ chưa khi nào cho thấy sự ổn định.
Nếu màn trình diễn trước Villa chứng tỏ họ đang chơi vì HLV thì hiệp 1 trận đấu với Nottingham đã chứng minh điều ngược lại.
Việc Rasmus Hojlund bất ngờ bị ốm trước trận gặp Nottingham mang tới khá nhiều phiền toái cho Man United. Tiền đạo người Đan Mạch vừa mới "khai nòng" tại Premier League và hẳn sẽ rất hưng phấn nếu được ra sân. Nhưng anh đành phải ngồi nhà xem các đồng đội thi đấu.
Sự thiếu vắng Hojlund lẽ ra sẽ không thành vấn đề lớn nếu Man United có Rashford của mùa giải 2022/23. Thật không may cho Ten Hag, Rashford vẫn đang là phiên bản 2023/24.
Tiền đạo người Anh được bố trí đá cao nhất trên hàng công nhưng gần như không tạo ra được quá nhiều ảnh hưởng. Đúng là anh đã ghi bàn gỡ hòa 1-1 nhưng đó là một món quà mà thủ thành Matt Turner bên phía Nottingham tặng chứ không phải do nỗ lực tấn công của MU.
Khi Hojlund vắng mặt, Ten Hag thừa nhận không có lựa chọn nào khác ngoài việc triển khai Rashford đá ở trung lộ. Nhưng có lẽ ông cần phải tìm ra một phương án khác nếu Hojlund lại phải ngồi ngoài.
Ở trận đấu với Nottingham, HLV Erik ten Hag tiếp tục tin tưởng Kobbie Mainoo đá chính ở vị trí tiền vệ phòng ngự và cất Scott McTominay trên ghế dự bị. Đây là phương án không sai. Nhưng khi MU cần bàn thắng, lẽ ra McTominay phải được tận dụng hơn.
Cầu thủ người Scotland chỉ được tung vào sân trong hiệp 2 và lại thay thế đúng vị trí của Mainoo. McTominay chưa bao giờ xuất sắc khi đá ngay trước bộ tứ vệ. Thay vì đẩy anh gần với khung thành để tận dụng khả năng ghi bàn, Ten Hag lại kéo cầu thủ này đá quá thấp và vì thế, chẳng hề mang lại hiệu quả nào.
Cầu thủ người Brazil vẫn đang thi đấu đầy thất vọng nhưng không hiểu sao Ten Hag vẫn đặt trọn niềm tin khi cho anh đá chính hết trận này tới trận khác.
Ở trận đấu với Nottingham, Antony cũng ra sân ngay từ đầu nhưng hầu như không để lại dấu ấn nào. Thậm chí, anh còn mang đến nỗi thất vọng lớn.
Thống kê từ Sofa Score chỉ ra, Antony để mất bóng đến 12 lần, chỉ giành chiến thắng 4/10 tình huống tranh chấp. Trong khi đó, ở sở trường của mình, anh cũng chỉ rê bóng qua người vỏn vẹn 1 lần, nhưng không tung ra được cú dứt điểm, đường tạt bóng hay đường chuyền quan trọng nào.
Phải mãi tới phút 54, Ten Hag mới chịu rút Antony ra để nhường chỗ cho Amad Diallo. Nếu như chiếc ghế của ông thầy người Hà Lan bị đổ thì có lẽ một phần nguyên nhân cũng vì ông đã đặt niềm tin sai chỗ vào Antony.
Bình Luận