Rồi Arsenal trở thành CLB đầu tiên trong lịch sử bóng đá Anh đoạt “cú đúp” ở cúp FA và Cúp Liên đoàn, trước khi đoạt cúp C2 châu Âu năm 1994 và vào chung kết lần nữa vào năm 1995 (Arsenal suýt trở thành đội duy nhất trong lịch sử bảo vệ thành công chiếc cúp C2 châu Âu). Tất cả nói lên điều gì?
Dù chỉ bàn trong kỷ nguyên hiện đại, Arsenal cũng đã có hẳn một giai đoạn huy hoàng trước khi HLV Arsene Wenger xuất hiện. Và giai đoạn thành công ấy hẳn nhiên là do công lớn của George Graham - một nhân vật gắn chặt với lịch sử CLB trong cả hai vai cầu thủ và HLV.
Rất đáng tiếc, khi rút cuộc thì Graham phải chia tay Arsenal vì một câu chuyện ngoài chuyên môn (lem nhem tiền bạc). Không lâu sau, Arsene Wenger xuất hiện, trong sự hoài nghi của cả nước Anh chứ không riêng gì CLB thành London. Phần còn lại của câu chuyện về Wenger thì ai cũng biết. Cho đến trước khi Roman Abramovich mua lại Chelsea, Premier League coi như chỉ là cuộc đua tay đôi giữa M.U và Arsenal của Wenger, cho dù Blackburn cũng bất ngờ vô địch năm 1995 và Newcastle tạo được chút sóng gió trong mùa bóng 1995/96.
Wenger tạo dựng hẳn một “triều đại”. Nhưng trước đó cũng là cả một “triều đại”, với những đặc điểm rất khác, do Graham tạo dựng trong khoảng chục năm huấn luyện. Tương phản hoàn toàn với lối chơi nặng về phòng thủ trong những năm cuối cùng của Graham là lối chơi đẹp mắt dưới thời Wenger. Tương phản với “chuyên gia đấu cúp” Graham là một Wenger với biệt danh “giáo sư”.
Và cuối cùng, ngay cả khi nhìn vào cái điều có lẽ là quan trọng nhất trong việc xây dựng lực lượng để làm nên hẳn một “triều đại”, chúng ta cũng thấy rõ sự tương phản giữa Graham và Wenger. “Giáo sư” nhìn ra tài năng của các cầu thủ ít tên tuổi, rồi biến thành ngôi sao cho Arsenal như thế nào, ai cũng đã thấy. Thế còn Graham? Ông... ăn hối lộ khi đối tác muốn đưa cầu thủ đến Arsenal, và bị phanh phui!
Điều đáng nói ở đây là: mỗi người phải có mỗi cách làm riêng của mình. Sẽ không có chỗ cho sự rập khuôn, nếu muốn thành công. Arsenal của Wenger thành công một phần vì đã đoạn tuyệt hoàn toàn với mọi dấu vết của “triều đại Graham”. Sắp tới cũng vậy: làm sao thì làm, nhưng Arsenal chỉ có thể trở lại đỉnh cao nếu họ hoàn toàn không còn vướng mắc điều gì với kỷ nguyên Wenger nữa. Nếu không thật sự... hết thời, “giáo sư” đâu phải ra đi!
XEM THÊM
Một số cầu thủ M.U gặp rắc rối khi ở nhà quá lâu, cần có chuyên gia tư vấn
Pogba công khai hâm mộ Arsenal, thần tượng Henry
Tại sao Arsenal bỏ Kante chọn Xhaka để phải nhận 'trái đắng'?
Bình Luận