Dưới thời Abra, đội bóng vươn lên thành một thế lực vĩ đại nhưng cũng như một con tàu lượn siêu tốc bỏ lại sau lưng hằng hà sa số các HLV đến và đi, những tranh luận không dứt về hai chữ sai lầm. Thế nhưng, kết quả đã nói lên tất cả: Chelsea của 20 năm qua là đội bóng giàu thành tích nhất nước Anh.
Tính từ số danh hiệu Premier League đến số danh hiệu Champions League để so sánh Chelsea với Liverpool, Manchester United thì Sư tử xanh thành London đều hơn hẳn. Không nghi ngờ gì về những thành tựu mà đế chế Roman Abramovich đã dày công xây dựng. Ông xứng đáng được tạc vài bức tượng ngoài Stamford Bridge nếu một ngày ông chán bóng đá.
Ở đây bạn có thắc mắc vì sao Chelsea luôn thích thay đổi HLV mà vẫn thành công, thì câu trả lời cho bạn có rồi đấy. Chelsea của Abramovich cũng như con người Abramovich: phá đảo quá khứ để dựng xây nên hiện tại huy hoàng. Phong cách của ông chủ người Nga cũng là luôn luôn thay đổi, luôn bỏ sau lưng những cũ kỹ của quá khứ, để hoàn thiện, làm mới chính mình, chính đội bóng. Tóm lại, chưa bao giờ Chelsea “ăn mày dĩ vãng”.
Đấy là một vấn đề thuộc về tầm nhìn quản trị của BLĐ Chelsea, một nét văn hóa của Chelsea: đòi hỏi cao và trả lương cao cho chiếc ghế HLV, và chiến thắng là thước đo duy nhất để giữ ghế. Với Chelsea đừng nói những khái niệm kiểu “đơn giản hóa” của bóng đá như “thay tướng đổi vận” hay “trung thành”, hoặc “kiên nhẫn”. Ở đây, là “dám chơi, dám chịu”, là thay đổi để thành công, là vượt lên quá khứ để tạo nên kỷ nguyên hôm nay.
Ngày Jose Mourinho rời Chelsea vào năm 2007, rất nhiều người đã liên tưởng tới sự sụp đổ. Phải, bởi vì lúc ấy ai cũng thấy từ linh hồn, thể xác, đến bản sắc của Chelsea đều xoay quanh HLV người Bồ. Nhưng không, Chelsea vẫn chiến thắng, thậm chí còn vô địch Champions League. Lúc ấy có một khái niệm được nói tới là Abramovich sa thải Mourinho vì muốn Chelsea đá “sexy football”, chứ không thích dựng xe bus 2 tầng.
Nhưng không phải, vì sau đó Di Matteo đã vô địch Champions League nhờ phòng ngự. Giờ khi đánh giá lại thì đó là gì? Để Chelsea hoàn hảo hơn từ tấn công đến phòng ngự. 12 năm sau, Chelsea của Thomas Tuchel đang làm được điều mong ước này. Đây có thể nói không ngoa là đội hình mạnh nhất Chelsea từng có khi đánh giá về tính tập thể: vừa đa dạng, vừa cân bằng, vừa khó lường, lại càng đầy đủ tính bản sắc tấn công-phòng ngự.
Con tàu Chelsea vẫn đang chạy, chỉ là Roman Abramovich khiến người ta phải tự hỏi, ông đang tính toán những gì đây, vì nó đang vượt quá những gì người ta có thể nghĩ đến của ngày ông đến nơi này.
Bình Luận