Đương nhiên, bến đỗ tiếp theo của Rice phụ thuộc nhiều vào ý muốn của CLB chủ quản West Ham. Đại diện thành London đã thể hiện rõ sự cứng rắn của mình khi từ chối ngồi vào bàn đàm phán nếu đề nghị thấp hơn 100 triệu bảng. Bây giờ, cứ cho là cả Arsenal và Man City đều đáp ứng được số tiền này đi, vậy thì nơi nào phù hợp với Rice hơn.
Hãy bắt đầu với Arsenal. Nếu mua Rice, Pháo thủ sẽ phá kỷ lục chuyển nhượng của CLB, chỉ riêng điều đó thôi đã nói lên nhiều điều. Mikel Arteta tha thiết muốn có tiền vệ người Anh. Ông đã dọn sẵn chỗ cho Rice khi chấp nhận để Granit Xhaka và tới đây là Thomas Partey ra đi.
Thế nên, khi tới Arsenal, chắc chắn Rice sẽ có ngay một vị trí chính thức. Lối chơi của Pháo thủ được cho là cũng rất phù hợp với phong cách của tiền vệ 24 tuổi khi thiên về kiểm soát bóng, luân chuyển bóng thật nhanh giữa các tuyến. Ngoài khả năng đánh chặn, Rice không hề kém ở các kỹ năng chuyền xuyên tuyến cũng như rê bóng hướng lên trên. Khi kết hợp với những cầu thủ kỹ thuật cao như Odegaard, Saka, Jesus, sức mạnh thế chất của Rice sẽ càng trở nên đáng sợ hơn nữa.
Không dừng lại ở đó, nguồn tin nội bộ từ Emirates cho biết Arteta còn quy hoạch Rice vào ban cán sự của Arsenal. Anh sẽ trở thành đội phó, giống vai trò của Jesus và chỉ đứng sau một mình Odegaard.
Đánh giá chung, đến Arsenal, Rice sẽ có được tất cả những gì đang sở hữu ở West Ham, từ vị thế, danh tiếng, sự trọng vọng và đương nhiên là mức đãi ngộ cao nhất tập thể. Nhưng danh hiệu thì là thứ không được đảm bảo, vì Arsenal cần mảnh ghép cuối cùng là Rice thì mới trở thành một đội bóng đủ sức đua vô địch.
Điều này khác hoàn toàn với Man City. Ở Etihad, khi chưa có Rice, City đã thống trị nước Anh. Họ cần Rice để duy trì sự bá đạo đó, đồng thời khiến cho các đối thủ không thể mạnh lên. Danh hiệu nếu là thứ mà Rice khát khao nhất thì anh phải chọn City.
Tuy nhiên, vị thế của Rice tại Etihad sẽ rất khác so với ở Emirates. Tại Etihad, đặc biệt trong tay của Pep Guardiola, chẳng có gì là đảm bảo hay mặc định cả. Chỉ những cầu thủ giỏi nhất, có phong độ cao nhất, tập luyện tốt nhất mới được thi đấu. Pep bài trừ chủ nghĩa cá nhân trong đội và luôn đề cao sức mạnh tập thể, sự công bằng. Thế nên, nếu có suy nghĩ mình là cầu thủ trị giá 100 triệu bảng và có một suất chắc chắn trong đội hình xuất phát thì phải bỏ ngay đi.
Jack Grealish cũng từng có lúc phải dự bị. Joao Cancelo - một trong những hậu vệ xuất sắc nhất thế giới, cũng bị đẩy đi chỉ vì trái ý Pep. Trường hợp mà Rice phải để ý nhất là Kalvin Phillips khi cựu cầu thủ Leeds cũng gia nhập City với sự kỳ vọng cao nhưng giờ đã trở thành người thừa.
Phillips không thể hiện được bản thân trên sân tập cũng như những cơ hội hiếm hoi được vào sân thi đấu. Ngoài ra, yếu tố khách quan là ở cùng vị trí với Phillips, Rodri đã có một mùa giải xuất chúng. Chưa kể John Stones - một tiền vệ tay ngang, cũng trưởng thành vượt bậc ở vị trí mới. Sự cạnh tranh ở tuyến giữa Man City là khủng khiếp, bất chấp việc Ilkay Gundogan đã ra đi. Thế nên, chẳng có gì đảm bảo Rice sẽ không trở thành "Phillips thứ 2".
Hiển nhiên, có là "người thừa" như Phillips thì cũng đã vô địch Premier League, thứ Arsenal không có trong mùa 2022/23. Bài toán bây giờ là rất rõ ràng, muốn có cuộc sống như thế nào thì phụ thuộc hoàn toàn vào ý chí của Rice mà thôi!
Bình Luận