Đang bị Tottenham bỏ xa 5 điểm trên bảng xếp hạng Premier League, nhưng nếu Chelsea thắng (trên sân nhà) ở vòng đấu sắp tới, thì khoảng cách chỉ còn 2 điểm. Và khi ấy, Tottenham sẽ là đội phải chịu áp lực lớn, trước chuyến làm khách trên sân Stoke và trận gặp Man City.
Đành rằng là khó, nhưng chẳng phải thầy trò Antonio Conte không còn hy vọng trở lại “Top 4” để giành suất dự mùa tới. Tuy Cúp FA là nơi cuối cùng để Chelsea có thể kiếm một danh hiệu trong mùa bóng này, nhưng các trận còn lại ở Premier League vẫn có ý nghĩa cực kỳ quan trọng đối với họ. Hơn bao giờ hết, đây chính là lúc thầy trò Conte phải củng cố niềm tin và tỏ rõ bản lĩnh của một đội mạnh. Giá trị tinh thần xem ra còn quan trọng hơn các vấn đề chuyên môn.
Conte phải và đang làm gì trong hoàn cảnh khó khăn này? Xin nói luôn: ông phải làm gương cho các cầu thủ. Và ít ra, ông đã làm tốt điều này trong chuyến làm khách trên sân Leicester ở trận tứ kết Cúp FA. nhưng cái được của Conte xem ra còn quan trọng hơn việc tiến thêm một bước trong nỗ lực tìm kiếm danh hiệu.
So sánh có thể khập khiễng. Dù sao đi nữa, giới quan sát vẫn có thể cảm nhận rõ sự khác biệt giữa thầy trò Conte ở Chelsea với thầy trò Jose Mourinho ở M.U, sau khi cả hai cùng thắng tại Cúp FA. Trước mắt, không hề có nguy cơ Conte “thất thủ” trong phòng thay đồ, như đồng nghiệp Mourinho tại Old Trafford.
Dĩ nhiên, Chelsea chỉ thắng một cách nhọc nhằn, nhưng chiến thắng càng khó, càng có ý nghĩa cho họ. Khách quan mà nói, tuy là đội yếu hơn nhưng Leicester hiếm khi có cơ hội tốt để loại một đối thủ mạnh và tiến gần hơn đến vinh quang như trong trận đấu vừa qua. Đấy thậm chí là thời cơ lịch sử, bởi chưa bao giờ Leicester đăng quang ở trận địa giàu truyền thống này. Họ không còn phải vướng bận điều gì khác hơn là tập trung toàn lực vào “trận đấu lớn”, trước một Chelsea rõ ràng là chưa thể quên đi nỗi đau bị loại khỏi Champions League.
Không phải tự nhiên mà EURO không có trận tranh hạng 3. World Cup có trận đấu ấy, nhưng đấy là nơi cuối cùng mà các ngôi sao liên quan muốn xuất hiện. Tất nhiên, Champions League ở một dạng khác, và vòng đấu vừa qua cũng chưa hề là ngưỡng cửa vinh quang. Nhưng tâm lý thất vọng của kẻ vừa bị loại khỏi cuộc chơi danh giá nhất trong bóng đá đỉnh cao tầm CLB, thì đâu có khác. Chưa kể, Champions League còn có vấn đề tiền bạc - rất nhiều tiền. Nếu như cựu trọng tài Pierluigi Collina từng có bài giảng quan trọng trong giới cầm cân nẩy mực, rằng một trọng tài “chuẩn” phải là trọng tài vẫn bắt tốt ở vòng loại Cúp Quốc gia, ngay sau khi cầm còi trong trận chung kết World Cup, thì bài học mà thầy trò Conte vừa giới thiệu cũng có ý nghĩa tương tự. Một đội nhà nghề đích thực phải biết nhanh chóng đứng dậy ở Cúp Quốc gia, ngay sau khi bị loại khỏi một giải lớn như Champions League.
Người ta hỏi HLV Mourinho, rằng các cầu thủ M.U có phản ứng tích cực nào, về tinh thần hoặc cách chơi, sau khi bị loại khỏi Champions League? Mourinho nói ngay “không hề”, và đấy chính là nguyên nhân khiến ông “nổi đóa”, kể cả khi M.U đã thắng Watford. Chelsea của Conte, trong trận thắng Leicester, rất khác.
Làm sao để được như thế (qua sân tập, qua bài “thuyết giảng” nào đó chẳng hạn), đấy là việc của Conte. Nhưng kết quả trên sân cho thấy ông đã thành công. Chelsea trong trận thắng Leicester trước tiên vẫn là một đội bóng đúng nghĩa - bất kể chiến thắng của họ có thuyết phục hay không. Và Conte vẫn tỏ rõ giá trị của một HLV đúng nghĩa, bất kể ông có đạt được điều gì vào cuối mùa bóng hay không, thậm chí có còn ngồi ghế HLV trưởng hay không.
TỪ KHÓA: Antonio ConteChampions LeagueFA CupChelseaPremier LeagueNgoại hạng Anhbóng đá AnhBình luận Bóng đá quốc tế
Bình Luận