Giả sử cuối cùng, Man City của Pep Guardiola không chỉ vô địch mà còn xác lập “hàng chục” kỷ lục mới ở Premier League mùa này, sẽ có những đề tài gì trên mặt báo, ở nền bóng đá số 1 thế giới cả về tính giải trí lẫn nhu cầu tranh luận (nhưng chẳng bao giờ đáng gọi là số 1 về đẳng cấp chuyên môn)?
Sẽ có “96 yếu tố dẫn đến thành công”, để đánh dấu việc xô ngã kỷ lục đạt 95 điểm của Chelsea; 100 cái gạch đầu dòng về một mùa bóng lịch sử, nếu Man City vươn đến con số 100 điểm; hoặc “104 khoảnh khắc để đời”, nếu Man City xô ngã kỷ lục ghi 103 bàn của Chelsea?
Thiên hạ cứ hay mỉa mai cái gọi là “anh hùng bàn phím”, mỗi khi các cây bình luận phân tích, mổ xẻ nguyên nhân thắng/bại của các đội bóng, mà quên mất (hoặc tệ hơn: họ hoàn toàn không hiểu), rằng đấy mới là cái chỗ tuyệt vời nhất làm cho bóng đá trở thành môn thể thao vĩ đại.
Người ta quên rằng, nếu bóng đá là môn thể thao mà giới chuyên môn có thể phân tích rạch ròi mọi chuyện từ trước khi bóng lăn, thì bản thân trò chơi bóng đá đã không còn tồn tại nữa. “Chém gió” ư? Xin được giới thiệu đề tài hiện vẫn chưa “nguội” của The Telegraph - một tờ báo lớn, có uy tín tại Anh: “33 cách lý giải thất bại của Man City trước Liverpool”.
Có đến (và chính xác) 33 nguyên nhân? “Muốn” là 34, thậm chí 100 cũng được. Chẳng qua, con số 33 kia chính là tỷ lệ cược “1 ăn 33” cho cái . Bạn có thể tiên liệu kết quả của... lô độc đắc, ít ra là nếu không thật chính xác thì cũng hợp lý, đơn giản vì khoa học đã có môn xác suất. Không tin ư? Cứ mua vé số đúng 1 tỷ lần, bạn sẽ trúng độc đắc thật đấy!
Và tuy có thể không trúng, nhưng khả năng bạn trúng độc đắc nhiều lần (chứ không phải một) còn cao hơn khả năng không trúng lần nào. Archimedes từng tuyên bố ông có thể bẩy được cả thế giới cũng là như vậy. Ông nói thật, và... nói đúng.
Nhưng bóng đá lại khác. Bóng đá từng có chuyện là từ những nhà phân tích siêu phàm, những công ty tổ chức phải chịu trách nhiệm trước pháp luật, đến những người tham gia cuộc chơi trên khắp thế giới, đều vui lòng chấp nhận rằng tỷ số 0-0 trong trận Brazil - Anh tại World Cup 1958 đơn giản chỉ là “trường hợp hy hữu”, chẳng ai đoán nổi.
Khi ấy, mọi biểu giá trên thị trường cá cược (ở những nơi hợp pháp) đều không có tỷ số 0-0, đơn giản vì không ai tưởng tượng ra kết quả ấy. World Cup đã ra đời từ năm 1930, trải qua hàng trăm trận đấu, làm gì có chuyện người ta đá bóng mà không ghi bàn!
, Man City của Pep Guardiola bao giờ mới vô địch? Họ sẽ vô địch với những cột mốc, kỷ lục nào? Vì sao có, hoặc vì sao không có những điều ấy, tóm lại tất cả đều sẽ trở thành đề tài hấp dẫn, trong mọi thời điểm, độc lập với kết quả.
Đấy có lẽ là giá trị lớn nhất, là ảnh hưởng lớn nhất mà Pep Guardiola để lại cho mùa này. Cũng có thể nói: cho bóng đá nói chung. Bóng đá cần đến những điều mà thiên hạ có thể nói mãi, nhớ mãi, tranh luận mãi. Bóng đá không hề phân biệt chỗ nào là “bình luận có tâm” hoặc chỗ nào là “đề tài lá cải”.
Chính Juergen Klopp - HLV vừa thắng Pep Guardiola ở Champions League, từng cảnh báo Pep: “Premier League rất khác”. Ý Klopp muốn nói, rằng mọi HLV, vĩ đại hoặc tầm thường, khi đến Premier League cầm quân phải biết cách thích nghi với giải đấu kỳ lạ này.
Pep không tìm cách thích nghi với Premier League. Ông muốn làm thay đổi Premier League. Ở đây không bàn về chuyện tốt/xấu hoặc đúng/sai. Nhưng Pep đã buộc Premier League phải luôn nhớ hoặc bàn về mình.
Man City 2-3 M.U
TỪ KHÓA: Man CityMan UnitedMan City vs M.UNgoại hạng Anhbóng đá Anhbình luận bóng đá quốc tếPep Guardioladerby manchester
Bình Luận