Phóng viên: Chào Jack, một chàng trai hoàn hảo, một người hùng, được giới mộ điệu vô cùng yêu quý, được hàng nghìn bạn trẻ thần tượng.
Jack Grealish: Tôi luôn cố gắng để mọi người cảm thấy thoải mái nhất. Mọi thứ diễn ra rất tự nhiên. Tính cách tôi vui vẻ, hoạt bát, thoải mái. Tôi nghĩ đó là cách tôi được nuôi dưỡng từ nhỏ và một phần cũng bởi gia đình tôi đông con (gia đình Grealish có 5 anh chị em - PV), lớn lên cùng nhau. Vì thế, tôi luôn rất gần gũi với mọi người, với gia đình. Tất nhiên, phần lớn là do tính cách tôi như vậy, do cách tôi làm việc. Tôi đã được nuôi dạy rất tốt.
Trên chương trình Matchday Live mới đây, cựu HLV QPR và Leicester, Ian Holloway (cha của ba cô con gái bị điếc nặng bẩm sinh - PV), đã nhận xét về sự đồng cảm mà anh thể hiện với những đứa trẻ khuyết tật và cách anh đối xử với chúng rất tự nhiên…
Vâng, cô em gái bé bỏng Hollie (Holly Grealish - PV) của tôi vốn sinh ra đã bị bại não và buộc phải vượt qua vô vàn khó khăn, rào cản khi lớn lên. Thế nên tôi nghĩ điều đó dễ dàng hơn một chút với tôi vì tôi luôn ở bên cạnh em gái khuyết tật của mình. Có phải vì bạn bè của Hollie thường xuyên lui tới nhà cũng là người khuyết tật hay không ư, tôi không biết, nhưng tôi luôn quen với việc ở cạnh họ.
Sự khiêm tốn và lòng trắc ẩn mà anh dành cho những người kém may mắn là điều mà anh không thực sự nghĩ tới, dù anh lấy rất nhiều cảm hứng từ em gái mình và nó trở thành ý nghĩa cuộc sống của chính mình…
Trẻ em khuyết tật kém may mắn hơn rất nhiều so với đa số người bình thườn và có thể sống cuộc sống khó khăn. Vì vậy tôi nghĩ điều quan trọng là phải thể hiện thật nhiều tình yêu thương và đối xử thật tốt với chúng. Tôi nghĩ đó là điều tự nhiên.
Chúng tôi, với tư cách là những cầu thủ, có những ngày tồi tệ và thậm chí ba tháng qua thực sự khó khăn cả trong và ngoài sân cỏ, nhưng tôi cố gắng giữ thái độ tích cực bởi vì, như tôi nói, quay trở lại với em gái tôi và những điều em ấy phải đối mặt mỗi ngày, chỉ vì tôi có thể đang trải một ngày tồi tệ và không thi đấu hay tập luyện tốt, thì nó trở nên mờ nhạt và chẳng là gì hết. Do đó, tôi cố gắng biết ơn mọi thứ và luôn mỉm cười.
Anh đã ủng hộ rất nhiệt tình các hoạt động từ thiện như Saving Lives, Children In Need cũng như hỗ trợ các sáng kiến gây quỹ của bệnh viện và trở thành đại sứ cho ĐT Paralympic Vương quốc Anh (Grealish vốn làm âm thầm, không cần phô trương hay công khai - PV)…
Tôi chỉ muốn cho đi và giúp đỡ những người cần giúp đỡ nhất. Đơn giản vậy thôi.
Anh cực kỳ nổi tiếng ở Man City và không bao giờ quên mình đến từ đâu. Bất chấp vị thế ngôi sao của mình, anh luôn duy trì sự gần gũi, giữ mối liên hệ gắn kết với các CĐV…
Tôi nghĩ bản thân luôn hòa hợp với NHM bởi vì trước khi là một cầu thủ, tôi cũng đã từng là một trong số họ và cảm thấy mình luôn có mối quan hệ gắn bó với họ. Các CĐV Man City rất tuyệt vời. Khi nhìn thấy họ, tôi luôn dừng lại và trò chuyện.
Tất nhiên, nói đến sự hấp dẫn của anh trong mắt khán giả thì không thể không nói về kiểu tóc và những đôi tất… Có thể từ sau David Beckham, thì kiểu tóc của anh phổ biến nhất trong giới trẻ cả trong ngoài sân cỏ. Hay những đôi tất cổ thấp nổi tiếng cùng miếng bảo vệ chân siêu nhỏ chẳng hạn. Rõ ràng anh là một biểu tượng thời trang và phong cách.
Tôi không ngồi xuống và nhìn ai đó chơi bóng rồi nói “ồ đúng rồi, họ như thế là vì tôi”. Mọi người đều muốn trở nên khác biệt và tôi cũng vậy. Đó là lý do tại sao tôi đeo băng đô, đi tất thấp và đó là một phần con người tôi. Và nếu tôi nhìn thấy những đứa trẻ có mái tóc hoặc đôi tất giống nhau thì thật tuyệt. Vì khi bằng tuổi chúng, tôi thường thần tượng những cầu thủ khác và muốn làm những gì họ đang làm. Thế nên nếu tôi nhìn thấy những đứa trẻ khi tôi đang lái xe ra khỏi sân có đeo băng đô hoặc đi tất thấp hơn một chút, thì thật tuyệt vời.
Do đó, xét về mặt con người, anh luôn là người hùng trong mắt NHM và giúp rất nhiều người bên ngoài sân cỏ. Nhưng vậy mà CĐV đối thủ suốt ngày la ó. Bất cứ khi nào thi đấu bên ngoài sân Etihad, anh đều bị CĐV đối thủ chế nhạo. Tại sao?
Tôi luôn nghĩ về điều đó, giống như gia đình, bạn bè và người thân của tôi. Tôi luôn tự hỏi: “Tại sao luôn là tôi? Tại sao tới đâu họ cũng la ó tôi?”. Và mẹ tôi cũng luôn hỏi tôi về điều đó. Nhưng tôi thực sự không biết tại sao điều đó lại xảy ra. Bây giờ, ở mọi sân khách mà tôi đến, tôi đều bị la ó và tôi không hoàn toàn không biết tại sao lại như vậy. Có lẽ tôi chỉ cần cố gắng coi đó là điều lời tích cực hoặc một lời khen ngợi.
Để đập tan mọi lời chế nhạo, những tiếng la ó, anh cùng Man City và ĐT Anh cần gặt hái thêm những danh hiệu ở mùa này.
Đó chắc chắn là mục tiêu của tôi. Tôi đã tập luyện trong suốt kỳ nghỉ quốc tế và không có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Tôi đã tập luyện với đội U23 để cố gắng lấy lại thể lực tốt nhất có thể và cố gắng ở bên cạnh các đồng đội trong những tháng cuối cùng của mùa giải này. Tôi muốn giúp đỡ họ nhiều nhất có thể.
Bây giờ là lúc những trận đấu lớn nhất sắp diễn ra vì chúng tôi gặp Real Madrid hai lần, Chelsea, Aston Villa. Và đó là những trận cầu mà mọi người nhắm vào bạn và mọi người muốn thấy màn trình diễn của bạn nhất. Hy vọng rằng tôi có thể ở đó vì các đồng đội, HLV và NHM của chúng tôi và cố gắng gặt hái được thành công.
Bình Luận