Nếu như Klopp tỏ ra hài hước, một chút khùng điên, khoe nụ cười đầy răng sáng bóng và giàu cảm hứng, thì Guardiola khép mình hơn hẳn. Chẳng có hại gì khi bạn là chính mình ở đây. Về khía cạnh sức hút và gây thiện cảm với khán giả, Klopp đã làm tốt hơn hẳn người đồng nghiệp.
Cuộc đối đầu Klopp – Pep thêm một lần nữa diễn ra tuần trước, lần này một cách công khai hơn, khi chiến lược gia của Liverpool thô lỗ với một phiên dịch viên nhưng rồi sau đó bằng sự khéo léo của mình đã lấy lại được thiện cảm, trong khi với thuyền trưởng của Man City là một chuỗi thở dài chán chường. Ông than thở: “Những đối thủ ở đẳng cấp cao – Liverpool, Man Utd, Barca, Real, Juventus – thực tế là chúng tôi có lẽ không còn đủ sức để cạnh tranh với họ nữa”. Đó không thể là lời lẽ của một người đàn ông đã chi ra hơn 700 triệu bảng từ năm 2016 trên TTCN.
“Bạn không bao giờ đứng yên một chỗ. Bạn sẽ hoặc là mạnh hơn, hoặc là yếu đi”, HLV bóng bầu dục Jon Gruden từng nói, và vế thứ hai đang xảy ra với đoàn quân của Guardiola. Sự nghiệp của ông không nhiều lần chạm ngưỡng khủng hoảng, nhưng lần này có thể là rắc rối lớn nhất ông từng phải đối diện.
Pep chưa bao giờ kém tới 17 điểm so với đội dẫn đầu bảng, hay sa sút kinh hoàng về mặt thành tích đến như hiện tại. Hai mùa trước, tổng số điểm của The Citizens là 198, nhưng mùa này, nếu giữ nguyên tỉ lệ thắng/hoà/bại, City sẽ kết thúc mùa giải với 33 điểm kém hơn Liverpool. Đó sẽ là thất bại lớn thứ nhì lịch sử bảo vệ danh hiệu của họ, dù kỷ lục đáng buồn của mùa 1937/38 là kém đội đầu bảng 16 điểm chung cuộc và rớt hạng có lẽ không thể tồi tệ hơn được nữa.
City đang bỏ lỡ nhiều cơ hội và để lọt lưới nhiều bàn hơn (19 bàn – hơn cả tổng 2 mùa trọn vẹn Pep dẫn dắt Bayern lên ngôi vô địch). Bầu không khí ở Etihad càng thêm bất ổn với thông tin điều khoản phá vỡ hợp đồng của Pep có thể được kích hoạt ngay cuối mùa giải này.
Trong khi Guardiola một mực phủ nhận khả năng ra đi thì Klopp, dù tương lai vẫn vững như bàn thạch ở Liverpool, chọn cách cam kết quyết liệt hơn, với bản hợp đồng mới kéo dài sang năm 2024. Điều này càng khiến fan Liverpool thêm tự tin, trong khi fan Man City thêm hoang mang. Nhất là khi ngay cả những người xung quanh Pep cũng phải thừa nhận ông đang mệt mỏi.
Ở bất cứ tổ chức nào, sự vững vàng và sức sống từ giới lãnh đạo cũng là chỗ dựa cho toàn thể trong bối cảnh khó khăn. Điều đó cũng đúng với bóng đá, và việc xếp trên Guardiola sẽ là một hiệu ứng tuyệt vời. Nhà cầm quân người Tây Ban Nha chưa bao giờ rơi vào thế bị kình địch vượt qua mà vẫn ngược dòng để lên ngôi vô địch chung cuộc. Ông giỏi xây dựng đội bóng, nhưng chưa bao giờ tái xây dựng, và đó là hai câu chuyện hoàn toàn khác nhau, bởi tái xây dựng sẽ đi kèm với nhiệm vụ làm mới đường lối và triết lý.
Lần duy nhất ông từng bị bắt kịp bởi một đối thủ trong nghiệp huấn luyện là khi còn ở Barca. Mùa 2011/12, Real của Jose Mourinho đã làm nên cú lật đổ, và thay vì cố gắng chống lại, Pep lại chọn cách nghỉ ngơi. Là một trong những HLV vĩ đại nhất lịch sử bóng đá, người ta chờ đợi ở ông kỹ năng tái sinh một đế chế, xây dựng lại kỷ nguyên hoàng kim chứ không phải lá cờ trắng đầu hàng.
Trong lịch sử 132 năm giải vô địch quốc gia Anh, chỉ duy nhất Sir Alex Ferguson từng vô địch 3 mùa liên tiếp với cùng một CLB. Guardiola đã nói vào hôm thứ Sáu vừa qua rằng “đôi khi trong một quá trình, ở những đội bóng rổ NBA hay những tay vợt tennis xuất chúng, vấn đề có thể nảy sinh, cũng như những thời điểm khó khăn. Đó là điều bình thường. Tình huống chúng tôi đang phải trải qua sẽ giúp ích cho chúng tôi trong tương lai”.
Ông tiếp tục: “Không thể có chuyện một CLB thống trị 3, 4, 5 năm. Quá khó. Đó là lý do chúng tôi đang gặp một chút rắc rối. Toàn đội sẵn sàng đương đầu với thử thách”.
Thử thách ấy đến từ việc Mikel Arteta, trợ lý – cánh tay phải đắc lực của Pep, bỗng nhiên được xướng tên như là ứng viên số một cho vị trí HLV trưởng Arsenal. Dù vậy, đó chưa phải là thảm hoạ, thậm chí ngược lại. Sau chức vô địch mùa giải trước, áp lực phải vượt trội Liverpool khiến toàn đội Man City bị hụt hơi. Một trợ lý mới, với những cá tính mới có thể mang lại sự tươi mát cho phòng thay đồ. Chưa hết, sự thiếu vắng thủ lĩnh tinh thần Vincent Kompany sau nhiều năm cũng là một thách thức không nhỏ.
Thị trường chuyển nhượng có thể là một liều thuốc hiệu quả. City được cho là đang cố gắng đem về không chỉ một mà hai trung vệ mới, một trong số đó là Caglar Soyuncu – mục tiêu không hề đơn giản sau khi Leicester đã mất Harry Maguire hè 2019. Aymeric Laporte sẽ trở lại sau chấn thương đầu gối vào tháng tới. Việc mất cầu thủ người Pháp đã tác động quá lớn đến The Citizens: không chỉ đóng góp vào phòng ngự, anh còn là chân chuyền tốt nhất ở hàng thủ, cũng như là trung vệ giỏi dẫn bóng lên phía trước nhất.
Những tố chất đó của Laporte cho phép City chơi với đội hình dâng cao, hàng thủ và tuyến giữa hoạt động gần hơn với hàng công, từ đó che lấp đi điểm yếu từ những tình huống chống phản công mà mấu chốt là ở sự thiếu chắc chắn trong kết cấu đội hình, như HLV Rafa Benitez từng phân tích.
Bên cạnh đó là những vấn đề ở vị trí hậu vệ cánh. Bên hành lang phải, Joao Cancelo vẫn chưa chứng tỏ được gì dù ngốn tới 58 triệu bảng của Man City, trong khi Kyle Walker - ở tuổi 29 – không còn quá vượt trội về thể chất. Cánh trái là một mớ ô hợp, khi chấn thương của Benjamin Mendy khiến những đóng góp của anh gần như thành con số 0, còn Oleksandr Zinchenko hay Angelino chưa đủ trình độ để thay thế.
Bản chất Guardiola vốn không thích đặt niềm tin vào những cầu thủ trẻ, nhưng nên chăng ông thử làm điều đó, khi trong tay là một Eric Garcia đầy tiềm năng, thay vì lựa chọn Nicolas Otamendi luôn sẵn sàng gây đột biến cho những tình huống cần sự an toàn.
Và Phil Foden. Trong một mùa bóng Man City cần một sự tươi mới hơn bao giờ hết, thần đồng người Anh lại đang được sử dụng ít hơn cùng kỳ mùa 2018/19. Đó là điều kỳ lạ. Trước Dinamo Zagreb hôm giữa tuần, Foden đã mê hoặc mọi ánh nhìn ở những kỹ năng cầm bóng, chuyền bóng, tốc độ và thần thái. Những yếu tố Pep cần cho một hành trình tái xây dựng, không ít thì nhiều ông cũng đã có sẵn ở những thần đồng bị lãng quên ấy.
Bình Luận