Có thể sự xuất hiện của Matheus Cunha và Bryan Mbeumo sẽ tăng cường sức công cho MU. Nhưng không vì thế mà xem nhẹ vai trò tấn công của Bruno Fernandes, người đã in dấu giầy vào 38 bàn thắng ở mùa giải trước (19 bàn, 19 kiến tạo). Hai bàn thắng vào lưới West Ham - một từ phạt đền, một từ quả câu bóng tinh tế từ ngoài vòng cấm - vẫn tô đậm chân dung ngôi sao tấn công số một MU.
Đó là trận đấu mà Bruno và Cunha đã kết hợp khá tốt ngay phía sau Rasmus Hojlund. Cả về tư duy chiến thuật lẫn óc sáng tạo của Bruno và Cunha đều có sự tương đồng và dễ liên thông. Trong khi ở tuyến giữa, cặp tiền vệ Kobbie Mainoo và Manuel Ugarte dọn dẹp và làm chủ khá tốt khu trung tuyến. Sơ đồ ưa thích 3-4-2-1 của Amorim đã hoạt động trơn tru vào giai đoạn mà các cầu thủ vẫn còn đang tìm lại nhịp điệu chơi bóng. Điều quan trọng, ý tưởng kết hợp cặp tiền vệ tấn công Bruno - Cunha bắt đầu đơm hoa kết trái.
Nhưng đó lại không phải phương án A của Amorim. Chỉ cần Mbeumo khỏe mạnh và ra sân, vị thuyền trưởng MU sẽ kéo Bruno Fernandes xuống đá tiền vệ trung tâm. Cặp tiền vệ công khi đó sẽ là Mbeumo và Cunha. Về nhân sự, thấy rõ Amorim đang cố gắng giải quyết biên chế cho tất cả các ngôi sao. Và trên lý thuyết đó là giải pháp hứa hẹn khi Mbeumo và Cunha được chơi ở vị trí sở trường. Bruno lùi sâu xuống đá tiền vệ vẫn phát huy được khả năng làm bóng, phát động tấn công.
Dù vậy, phương án này cũng tiềm ẩn nhiều nguy cơ. Hệ thống của MU sẽ trở nên mất cân bằng giữa công và thủ, khả năng phòng ngự từ xa bị ảnh hưởng. Và quan trọng hơn, ngòi nổ lợi hại nhất của MU bị khắc chế vì chơi quá xa khung thành đối phương. Nếu Bruno Fernandes không còn là nguồn cung bàn thắng, ai sẽ lên tiếng thay thế? Kỳ vọng vào các Cunha và Mbeumo đồng nghĩa đánh đổi về thời gian cho hai tân binh này hòa nhập.
Amorim vốn là một người ưa thử nghiệm, ông sẽ tìm phương án khác nếu việc kéo Bruno lùi sâu không đạt hiệu quả. Nhưng Amorim có thể tránh được việc thử nghiệm làm ảnh hưởng tới sự ổn định của MU bằng cách xem Bruno là trung tâm của mọi kế hoạch. Khi đó, hãy để tiền vệ 30 tuổi chơi ở vị trí sở trường là tiền vệ công. Mbeumo đẩy lên đá tiền đạo còn đáng chờ đợi hơn là Hojlund.
Tuyến giữa khi đó sẽ thuộc về Mainoo, Ugarte hay lão tướng Casemiro. Tất nhiên cả ba cái tên này đều không đảm bảo tin cậy. Mainoo còn quá trẻ, Ugarte chưa chứng minh được vai trò còn Casemiro đã ở bên kia sườn dốc. Nhưng MU vẫn còn một tháng của kỳ chuyển nhượng mùa Hè để mang về một tiền vệ trung tâm đẳng cấp, một người biết thu hồi bóng và giữ nhịp.
Thay vì điều chỉnh Bruno để phục vụ sơ đồ, hãy xây sơ đồ xoay quanh Bruno. Đó là điều các đời HLV trước tại MU từng quên và phải trả giá. Amorim chỉ cần nắm khẩu quyết “Bruno là trung tâm”. Mọi kế hoạch sẽ từ đó mà ra. Hãy để thủ lĩnh MU chơi thứ bóng đá tốt nhất của anh.
Bình Luận