Một năm trước khi đáo hạn hợp đồng, việc đàm phán gia hạn giữa Anthony Martial và M.U đã bước đầu sụp đổ. Đấy không bao giờ là chuyện bình thường với một cầu thủ mới 22 tuổi, như Martial.
Bình thường, mọi cầu thủ đều mong muốn được ký tiếp hợp đồng với M.U, huống hồ là cầu thủ trẻ. Khi việc đàm phán gia hạn hợp đồng không diễn ra suôn sẻ, chỉ có hai nguyên nhân chính. Đội bóng muốn “xếp xó” ngôi sao trong cuộc? Martial thuộc về trường hợp ngược lại: anh muốn ra đi, để có điều kiện thi đấu tốt hơn. Ngay lập tức, Juventus đang dẫn đầu cuộc đua giành chữ ký của Martial. Tottenham, PSG, Atletico Madrid cũng đều muốn có ngôi sao trẻ này.
Trên nguyên tắc, M.U có quyền gia hạn 1 năm, khi hợp đồng cũ hết hạn, nghĩa là Martial sẽ ở lại Old Trafford đến năm 2020, thay vì cuối mùa bóng tới. Nhưng M.U còn muốn sử dụng Martial lâu hơn, nên họ đề nghị hẳn một hợp đồng mới, có thời hạn 5 năm. Chẳng phải Martial từ chối, mà anh đưa ra hàng loạt đề nghị và chỉ đồng ý tiếp tục đàm phán nếu các đề nghị ấy được tôn trọng. Ngay điều đầu tiên đã khó, làm cho cuộc đàm phán bế tắc: HLV Jose Mourinho phải bảo đảm cho Martial có đủ thời gian ra sân như mong muốn.
Mùa này, Martial đá chính chỉ số trận (16/32) ở Premier League. Tính thêm 10 lần ra sân từ ghế dự bị, đấy là con số không cao nhưng cũng chẳng thấp. Trớ trêu thay, đấy mới là vấn đề. Gần đây, Martial hầu như không xuất hiện nữa. Điều này cho thấy đã có dấu hiệu “có mới nới cũ” trong cách dùng người của HLV Mourinho.
Ban đầu, Martial còn quyết liệt cạnh tranh chỗ đứng với Marcus Rashford. Nhưng từ khi M.U có Alexis Sanchez thì Martial coi như tuyệt vọng. Đấy là chỉ nói về chỗ đứng trong đội. Phân tích kỹ hơn, người ta còn thấy Martial thất vọng cả về lối chơi. Hồi chưa có Sanchez, Martial có thể đá chính hoặc không, nhưng hễ Martial ra sân thì anh luôn làm chủ cánh trái của hàng công. Có Sanchez thì dù Martial được ra sân, anh cũng phải... chạy lung tung, ra dáng “vai phụ” rất rõ ràng.
Mourinho thường rất “phũ” với cầu thủ của chính mình, nhất là sau những trận đấu thất bại. Cách đây không lâu, ông từng nặng lời chỉ trích các cầu thủ M.U, rằng nhiều người trong số họ thậm chí không dám nhận và chơi bóng. Martial có trong số đó. Hẳn anh chưa quên. Càng có vẻ cay đắng, khi anh không hề có chỗ trong những trận gần đây - và đấy lại là những trận thành công của M.U nói chung, hoặc Mourinho nói riêng.
Tìm đường ra đi gần như là giải pháp duy nhất cho Martial sau mùa bóng này. Cạnh tranh với các cầu thủ hiện thời đã khó, huống hồ là ngôi sao mới. Nghe nói M.U còn đang muốn mua cả Willian (Chelsea) lẫn Gareth Bale (Real Madrid). Đáng tiếc ở chỗ: kể cả khi không được ra sân gần đây, Martial nhìn chung vẫn có một mùa bóng thành công.
Anh ghi 9 bàn cho M.U ở Premier League - chỉ sau Romelu Lukaku. Thêm 5 đường chuyền thành bàn, coi như Martial cứ thi đấu 95 phút thì có một pha tham gia trực tiếp vào khâu ghi bàn. Đấy là hiệu quả khá tốt, thậm chí là quá tốt trong một đội bóng luôn chơi nặng về phòng thủ. Đi đâu? Cũng không dễ chọn đội bóng mới, sao cho vừa có đẳng cấp cao, vừa được thi đấu nhiều.
Bản hợp đồng thành công Gia nhập M.U trong mùa Hè 2015 với giá chuyển nhượng 36 triệu bảng (có thể tăng đến tối đa 58 triệu bảng), Anthony Martial đã thi đấu gần 3 mùa cho M.U và bây giờ được định giá khoảng 65 triệu bảng. Nếu Martial gia hạn hợp đồng, coi như M.U không tốn phí chuyển nhượng cho ngôi sao này trong tương lai. Nếu anh ra đi trong mùa Hè 2018, phí chuyển nhượng chắc chắn phải cao hơn giá mua anh hồi năm 2015. 1 - Đã hơn 1 tháng, Anthony Martial không còn xuất hiện ở Premier League nữa. Anh ngồi ghế dự bị nhưng không được sử dụng ở các trận gặp Swansea và Man City. Martial thậm chí không có tên trong danh sách dự bị của M.U ở các trận gặp Liverpool và Crystal Palace. |
Bình Luận