Nhiều ngôi sao dự World Cup 2018 vẫn chưa sẵn sàng. Cầu thủ mới chưa biết hội nhập ra sao. Và có thể sẽ còn nhiều chi tiết “lạ” nữa, khi các đội ra sân đá trận đầu tiên trong mùa bóng mới. Nhưng có một điều gần như chắc chắn: vật đổi sao dời đi nữa, đội bóng của HLV Jose Mourinho vẫn sẽ chơi thiên về thủ.
Cho dù M.U có ưu thế sân nhà, có tư thế đương kim á quân - nghĩa là hay nhất trong “phần còn lại” của Premier League mùa trước, nếu bỏ qua việc so sánh với một Man City “vô đối”. Cho dù 3 điểm ngay trận ra quân sẽ là thành tựu tuyệt vời từ chuyên môn cho đến tinh thần để M.U củng cố niềm tin cho cả mùa bóng, họ vẫn phải tiếp Leicester bằng một lối chơi dựa trên nền tảng phòng ngự. Đã là đội bóng của Mourinho thì không thể nào khác được.
Trong bóng đá, lối chơi thiên về phòng ngự không có nghĩa là sẽ không dẫn đến chiến thắng. Bóng đá có những cách chơi khác nhau, chứ không có cách chơi đúng hoặc cách chơi sai. Vấn đề ở đây là: có thể chờ đợi điều gì một khi xác định M.U của Mourinho sẽ bước vào mùa bóng mới với cách chơi thiên về phòng ngự, trong hoàn cảnh họ cần chiến thắng hơn là cần không thua?
Trên nguyên tắc, phòng thủ khi nào cũng dễ hơn tấn công. Đấy là vì bạn chỉ cần xây dựng hệ thống phòng ngự vững chắc, đúng phương pháp. Cầu thủ chỉ cần nêu cao kỷ luật đấu pháp, tập trung tinh thần. Đấy là việc bạn có thể chủ động hoàn toàn, yêu cầu cụ thể trong công việc cũng không cao. Suy cho cùng, phá quả bóng ra xa dĩ nhiên phải dễ hơn việc cố đưa quả bóng vào khung thành đối phương. Chỉ có cách bảo đảm giữ nguyên mành lưới, chứ chẳng có cách nào bảo đảm cho bạn đưa được quả bóng vào lưới đối phương.
Một mặt, phòng ngự là sở trường của Mourinho. Mặt khác, ai cũng thấy rõ ông đang đứng trước hoàn cảnh bất lợi. Nào là Paul Pogba, nào là nạn chấn thương hàng loạt, nào là tình trạng không ít hảo thủ chưa có phong độ đỉnh cao, tóm lại là có quá nhiều vấn đề khiến Mourinho không thể mạo hiểm nghĩ đến một hình ảnh “xem được” cho M.U trong trận đấu ra mắt. Người ta thậm chí còn bàn về khả năng Mourinho trở thành HLV đầu tiên bị sa thải ở Premier League mùa này, đâu thấy ai bàn về khả năng tranh ngôi vô địch hoặc những chỗ hay ho, đáng xem nơi đội bóng từng là niềm tự hào của Premier League.
Chơi thiên về công, với tinh thần cống hiến, thì dù thất bại đi nữa, người ta vẫn ít nhiều che đậy được cái dở. Hình như rất ít người chỉ thẳng vào chỗ lố bịch của các ngôi sao Bỉ khi họ bảo thà thất bại với cách chơi của mình (tấn công nhiều), hơn là thắng bằng con đường phòng ngự của Pháp, tại World Cup vừa qua. Đấy chẳng qua chỉ là sự lấp liếm của kẻ thất bại vì tài nghệ chưa tinh. Nhưng số đông lại thông cảm cho thất bại của Eden Hazard, Kevin de Bruyne và đồng đội - cuộc sống vẫn là như thế.
Ngược lại, chỗ nguy hiểm trong việc chọn con đường phòng ngự của Mourinho là ông sẽ chỉ rước lấy sự chỉ trích, chê cười khi thất bại. Nếu thắng, bất quá Mourinho cũng chỉ thắng vì “chọn việc dễ”. Nếu không quá chênh lệch về đẳng cấp, mọi kết quả đều có thể xảy ra trong một trận bóng đá. Nhưng “kết quả” về mặt hình ảnh cho Mourinho sau trận khai mạc Premier League thì chắc là không khó đoán. Sẽ lại là gương mặt cau có, đi kèm với những lời đàm tiếu của thiên hạ, như nó đã xuất hiện ngay từ trong những ngày Hè?
Rõ khổ cho một nhân vật hầu như không có lối thoát, bất kẻ là thắng hay thua. Tất nhiên, mức lương trong khoảng 15 đến 18 triệu bảng/năm (tùy bạn thích nguồn tin nào) là sự đền bù quá tốt cho nỗi khổ ấy.
TỪ KHÓA: Paul PogbaJose MourinhoM.ULeicesterPremier LeagueNgoại hạng Anhbóng đá AnhBình luận Bóng đá quốc tế
Bình Luận