Năm 1989, Pete Molyneux đã giương cao một biểu ngữ gây tranh cãi kêu gọi HLV trưởng của MU từ chức. Song vào năm 2011, ông hạnh phúc vì chiến lược gia người Scotland đã ở lại.
Khi Sir Alex Ferguson bước ra từ hàng danh dự và toàn bộ Old Trafford đứng dậy tán dương ông, khoảnh khắc ấy khác xa hoàn toàn với một ngày tháng 12/1989 - thời điểm tăm tối nhất trong triều đại của ông tại MU.
Khi ấy, một biểu ngữ được giương cao trên khán đài kêu gọi ông từ chức. Trên đó ghi: "3 năm toàn những lời bào chữa mà vẫn tệ hại... Tạm biệt Fergie". Dòng chữ ấy như một nhát dao đâm thẳng vào tim, và có lẽ giờ đây nghe thật nực cười khi nó từng nhận được tràng pháo tay lớn, tự phát và tàn nhẫn từ khán giả.
Người đàn ông với tấm ga trải giường cũ và một hộp sơn nay có thể mỉm cười đầy chua chát tại Old Trafford, khi ông cùng mọi người vỗ tay mừng kỷ niệm 25 năm Ferguson dẫn dắt đội bóng. Molyneux vẫn ngồi tại chính chiếc ghế mà ông từng ngồi hôm định mệnh đó, thời điểm MU để thua 1-2 trước Crystal Palace và ông quyết định hành động theo cách riêng của mình.
"Tôi chỉ thấy mừng là ông ấy đã ở lại, vì những gì ông ấy mang lại sau đó còn vượt xa cả những giấc mơ hoang đường nhất của chúng tôi", Pete Molyneux nói năm 2011. "Ông ấy đã đưa chúng tôi thoát khỏi đáy vực để vươn đến đỉnh cao mà giờ đây tôi nghĩ ông ấy xứng đáng được phong thánh".
Ở tuổi 57 tuổi, Molyneux chính là người để lại một dấu ấn gây tranh cãi trong lịch sử MU ngày hôm đó. Và sau 22 năm, ông sẵn sàng thừa nhận rằng mình đã đánh giá thấp khả năng vực dậy đội bóng của Sir Alex, khi HLV huyền thoại người Scotland đã từng bước đưa MU trở thành thế lực thống trị bóng đá Anh.
"Tôi đã bị trêu chọc suốt bao năm", ông thú nhận. "Tôi đi xem bóng và mấy đứa bạn cổ động viên MU lại giới thiệu tôi là 'Pete, cái ông giương biểu ngữ năm xưa đấy'. Nhiều người tưởng đó chỉ là hành động bốc đồng của một cổ động viên dễ thay lòng, nhưng thực ra tôi đã theo đội, cả sân nhà lẫn sân khách, suốt hơn 20 năm vào thời điểm ấy".
"Nó là kết quả của sự dồn nén. Ba năm đầu tiên dưới thời Ferguson thực sự là những tháng ngày u tối. Liverpool thì cứ thế thống trị, còn chúng tôi chẳng thấy tiến bộ gì. Trước đó là những thất bại của Dave Sexton cùng Ron Atkinson trong việc giành chức vô địch, và tôi cảm thấy người hâm mộ cần phải làm gì đó, vì CLB đang chấp nhận việc đứng thứ hai như một lẽ đương nhiên".
Đó là mùa giải mà Man United để thua 1-5 trước Man City. Trên khán đài vang lên những lời phản kháng như: "Bryan Robson's red and white army" (tạm dịch: Đội quân đỏ và trắng của Bryan Robson), và tờ fanzine Red News đã phát hành một số đặc biệt mang tiêu đề "khủng hoảng", kêu gọi sa thải Ferguson. Một cây bút còn thẳng thừng viết: "Hãy từ chức đi. Làm điều đúng đắn cho MU".
Molyneux kể rằng ban đầu ông định giương biểu ngữ đúng vào dịp kỷ niệm 3 năm Ferguson dẫn dắt MU. "Chúng tôi gặp Forest, nhưng hôm đó có một phút mặc niệm cho ngày Chủ nhật Tưởng niệm nên tôi thấy không phù hợp, thế là tôi giữ tấm biểu ngữ trong túi nilon dưới chân. Trận tiếp theo gặp Chelsea - một đối thủ lớn - tôi cũng không muốn làm lúc đó. Đến trận gặp Palace, màn trình diễn thật tệ, một ngày quá tệ. Chúng tôi mở tỷ số nhưng rồi Mark Bright ghi liền hai bàn và tôi nghĩ: 'Được rồi, đây là thời điểm thích hợp'".
"Tôi run lắm. Tôi yêu CLB này và sợ mọi người sẽ quay sang phản đối tôi, song phản ứng lại thật không ngờ. Hiệu ứng lan tỏa khắp sân, như hiệu ứng domino, khi mọi người nhận ra dòng chữ trên biểu ngữ, cả khán đài vang dậy trong tiếng reo hò và vỗ tay".
Nguồn cảm hứng để viết nội dung biểu ngữ đến từ gốc gác Salford của Molyneux. "Trên phim Coronation Street, Bet Lynch lúc nào cũng nói với Mike Baldwin là 'ta-ra cock'. Tôi cảm thấy đã 3 năm tràn ngập lý do bào chữa mà đội vẫn tệ như cũ. Thế là tôi viết 'Ta ra Fergie'".
Molyneux cho biết ông sau này đã gặp Ferguson, "nhưng chưa bao giờ giới thiệu mình là người giương biểu ngữ ngày đó". Đến năm 2011, ông cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì mình đã sai. "Tôi chưa từng nghĩ rằng chúng ta có thể có một HLV nào sánh được với Sir Matt Busby, vậy mà giờ đây chúng ta đã có một người thậm chí còn vượt qua ông ấy".
Bình Luận