Có điều gì đó bất thường trong trận đấu của 3 ứng cử viên vô địch Premier League cuối tuần trước khi họ đều sử dụng thủ môn số hai. Arsenal buộc phải tung Aaron Ramsdale vào sân, với David Raya không đủ điều kiện thi đấu trong trận gặp Brentford. Liverpool sử dụng Caoimhin Kelleher vì Alisson bị chấn thương, và khi Ederson tập tễnh rời sân giữa hiệp hai, Man City đã dùng hàng "sơ-cua" Stefan Ortega.
Trong những năm đầu của Premier League, thủ môn số hai đơn giản không phải nhân vật chính của các đội vô địch. Họ gần như thường xuyên ngồi dự bị, thậm chí còn không được bắt ở cả những trận các giải đấu cúp. Tại Premier League 1992/93, Peter Schmeichel của MU đã chơi nhiều nhất có thể .
Mùa tiếp theo, Schmeichel cũng gần như "thầu" hết. Thủ môn Gary Walsh là sản phẩm của học viện và là dự bị lâu năm của Schmeichel. Anh nổi tiếng nhất khi bắt chính trong trận thua 0-4 trước Barcelona ở vòng bảng Champions League 1994/95. Walsh cũng được chơi trong 2 trận rưỡi cuối cùng ở mùa vô địch 1993/94, khi mọi thứ đã an bài.
Mùa giải tiếp theo, khi Blackburn Rovers vô địch Premier League, dự bị của thủ môn Tim Flowers là Bobby Mimms mới có vai trò quan trọng hơn. Khi Blackburn đến làm khách của Leeds vào đầu tháng 1/1994, Flowers bị thẻ đỏ chỉ sau 95 giây vì quật ngã Brian Deane, sau đó bị treo giò 3 trận.
Mimms, thủ môn số một cũ của Blackburn và giữ sạch lưới nhiều hơn bất kỳ ai khác trong mùa giải Premier League đầu tiên, đã thay thế Flowers - nhưng ở giai đoạn này, các cầu thủ cần ra sân 10 lần để giành được huy chương Premier League. Mimms, cùng với David Batty, Alan Wright và Richard Witschge, không được nhận huy chương vì chỉ chơi 4 trận.
Mùa giải 1997/98, Alex Manninger đóng vai trò thực sự quan trọng trong thành công danh hiệu đầu tiên của Arsenal dưới thời Arsene Wenger, đặc biệt là trong chiến thắng quan trọng 1-0 trước MU tại Old Trafford khi vào thay David Seaman.
Đó là trận đấu thứ 6 của anh - và là trận giữ sạch lưới thứ sáu - khi Arsenal trải qua một chuỗi trận xuất sắc ở mùa xuân. Phong độ của Manninger tốt đến nỗi khi Seaman trở lại sau chấn thương trong trận tiếp Sheffield Wednesday, Manninger bước vào phòng thay đồ, đùa giỡn ngồi xuống chỗ Seaman và hỏi đến đây làm gì.
Mặc dù Manninger không có đủ 10 lần ra sân, nhưng anh vẫn được đặc cách nhận huy chương - nhờ thực tế anh từng được vinh danh Cầu thủ xuất sắc nhất tháng 3 của Premier League mùa 1998.
Trong khoảng thời gian từ khi Schmeichel ra đi - năm 1999 - cho đến khi Fabian Barthez đến, vào năm 2000, MU đã gặp vấn đề nghiêm trọng về thủ môn. Điều đó không ngăn cản họ vô địch giải đấu, nhưng Ferguson đã dùng Mark Bosnich, Raimond van der Gouw (người đã 2 lần giành chức vô địch khi còn là dự bị) và Massimo Taibi ở nhiều điểm khác nhau.
Ngoài ra còn có chỗ cho thủ môn thứ tư và đóng góp danh hiệu Premier League ngắn ngủi nhất trong lịch sử - khi MU đánh bại Arsenal 2-1 tại Highbury nhờ 2 bàn thắng của Roy Keane, thủ môn dự bị Nick Culkin được tung vào sân ở phút cuối cùng vì Van der Gouw chấn thương. Culkin thực hiện một quả đá phạt trực tiếp về phía trước và tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên. Đó là một phút duy nhất của anh trong mùa giải 1999/00.
MU cũng sử dụng 4 thủ môn vào mùa giải tiếp theo. Barthez là số một và Van der Gouw cũng chơi khá ổn, nhưng Paul Rachubka được bắt chính trong chiến thắng 2-0 trước Leicester khi Barthez dính chấn thương trong lúc khởi động.
Tiếp tục kỷ nguyên thủ môn dự phòng kỳ lạ này, trong mùa giải giành chức vô địch 2001/02, Arsenal sử dụng 3 thủ môn gần như ngang nhau vì chấn thương. Seaman bắt 17 trận, Richard Wright bắt 12 và Stuart Taylor bắt 10 - do đó cả 3 đều nhận được huy chương.
Sau đó là điều có thể được coi là “giai đoạn chuyên nghiệp hóa” các thủ môn dự bị. Tomasz Kuszczak đã chơi 4 chiến dịch giành chức vô địch từ năm 2006 đến 2011 với tư cách dự bị cho Edwin van der Sar tại MU, anh luôn được bắt một số trận.
Trong khi đó, Carlo Cudicini của Chelsea được coi là một trong những thủ môn xuất sắc nhất Premier League năm 2004. Petr Cech đến vào mùa hè năm đó và giành 4 danh hiệu với tư cách là số 1 của Chelsea nhưng Cudicini vẫn ở lại trong 5 năm tiếp theo, xuất hiện lẻ tẻ ở Premier League
Thủ môn số ba Lenny Pidgeley cũng đã bắt một vài lần - 8 phút trong mùa 2004/05, như một sự an ủi vì Chelsea đã vô địch. Sau đó anh được chơi toàn bộ 90 phút ở vòng cuối cùng của mùa giải tiếp theo.
Ở chức vô địch của Chelsea mùa 2009/10, Cech vẫn là sự lựa chọn số một, nhưng Carlo Ancelotti cũng phải dùng Hilario, khi Cech bị đuổi khỏi sân trong trận thua 1-3 trước Wigan Athletic và bị treo giò một trận. Khi Cech và Hilario chấn thương vào cuối mùa giải, Ross Turnbull cũng chơi một vài trận. Mùa giải 2014/15, Cech trở thành phương án dự phòng cho Thibaut Courtois.
Ở mùa 2012/13 và 2013/14, có những giai đoạn thủ môn chính bị loại để nhường chỗ cho dự bị. David de Gea có phong độ không tốt ở MU, đồng nghĩa với việc Anders Lindegaard được ưu tiên hơn trong một thời gian ngắn. Tại Man City, Joe Hart cũng bị loại, thay vào đó là Costel Pantilimon cao kều.
Tuy nhiên, những thủ môn dự bị giành chức vô địch kể từ sau Asmir Begovic (Chelsea), Claudio Bravo (Man City), Adrian (Liverpool), Zack Steffen và Ortega (Man City) lại chưa bao giờ được biến thành thủ môn số một.
Sự phụ thuộc vào thủ môn dự bị của những CLB đua vô địch mùa này rất thú vị, bởi vì tất cả họ đều ở những tình huống hoàn toàn khác nhau - về cơ bản là 3 loại thủ môn dự bị khác nhau.
Kelleher là sản phẩm của học viện Liverpool - 25 tuổi - người đã vượt lên trên Adrian theo thứ tự phân hạng. Phải mất một thời gian Kelleher mới chứng tỏ được khả năng của mình, nhưng anh đã thực hiện một số pha cứu thua xuất sắc trong những tuần gần đây và giờ đây có vẻ là một số 2 đặc biệt mạnh mẽ. Không biết liệu anh có cơ hội trở thành thủ môn số một của Liverpool hay không hoặc anh có ra đi để kiếm cơ hội bắt chính hay không. Nếu ra đi, Liverpool có thể thu về một khoản phí kha khá.
Tại Arsenal, Ramsdale đã bị thay thế ở vị trí số 1, đây chắc chắn là một quá trình chuyển đổi khó khăn - đặc biệt khi anh đã thể hiện ấn tượng ở mùa giải trước đến mức được bầu chọn vào Đội hình PFA của năm. David Raya được ký hợp đồng vì phong cách cũng như chất lượng của anh, đặc biệt là về khả năng phân phối bóng. Đây được coi là điểm yếu lớn của Ramsdale. Màn trình diễn của Raya trong trận đấu với Porto vừa qua đã củng cố vị trí số 1 của thủ môn người TBN.
Với Man City, Ortega được mua để làm thủ môn dự bị. Anh chủ yếu chơi ở các giải đấu cúp, bao gồm cả chức vô địch FA Cup của Man City mùa trước. Mặc dù có lẽ không có thể lực tốt như Ederson, nhưng anh có đôi chân chắc chắn và khả năng cản phá tốt, thực hiện một pha cứu thua quan trọng trước Darwin Nunez vào cuối tuần qua. Với việc Ederson có thể phải ngồi ngoài vài tuần do chấn thương, Ortega đột nhiên có một vai trò quan trọng.
Bất kể nhà vô địch cuối cùng là ai, chúng ta có thể chắc chắn rằng mỗi người trong số 3 thủ môn dự bị đó đều đã có những đóng góp đáng kể. Ngay cả Ramsdale, người chỉ chơi 6 trận ở Premier League mùa này, cũng đã có 2 pha cứu thua xuất sắc trong hiệp hai ở trận thắng Brentford. Đầu tư vào một thủ môn dự phòng chất lượng cao đôi khi có thể là một sự lãng phí tiền bạc nếu họ không cần thiết trong cả mùa giải. Tuy nhiên, có vẫn tốt hơn không.
Bình Luận