Vào đầu tháng 7 năm ngoái, tin đồn về việc Chelsea sa thải Antonio Conte rộ lên, bất chấp việc họ vừa đánh bại Manchester United ở chung kết FA Cup. Và rồi chiến lược gia Italia chính thức phải ra đi vào ngày 12, chỉ khoảng 24 giờ đồng hồ sau khi Maurizio Sarri xuất hiện.
Trên thực tế, đội bóng phía tây London và thuyền trưởng tới từ Naples đã có những cuộc đàm phán từ trước. Nhưng nói về nội dung của thỏa thuận, chúng ta sẽ thường nghĩ về 2 điều, đó là đãi ngộ hợp đồng và mục tiêu chuyên môn đề ra trong kế hoạch.
Có thể bỏ qua số tiền Sarri được nhận, bởi nó dường như không thể tác động đến việc ông chấp nhận rời đi sau một năm để đến một nơi chẳng cho mình nhiều hơn những gì Chelsea đổ vào tài khoản. Hãy nói về cam kết về mặt thành tích giữa hai bên...
Sau mùa giải 2017/18, đội chủ sân Stamford Bridge chỉ có vé dự Europa League. Ngoài ra, không nhiều người hy vọng họ sẽ làm được điều thần kỳ trước một Man City quá mạnh ở nước Anh, chưa kể sự trỗi dậy tiềm năng của Liverpool và á quân Man Utd.
Tựu chung lại, mục tiêu được đề ra cho Sarri ở mùa giải mới thực tế chỉ là chức vô địch ở sân chơi hạng hai Châu Âu, và ít nhất là một tấm vé dự Champions League. Thực tế, hai nhiệm vụ được hoàn thành xuất sắc, nhưng tại sao ông vẫn phải ra đi? Có 2 lý do đáng lưu tâm!
Thứ nhất, NHM Chelsea từng chửi thằng mặt "Fuck Sarri" khi đội bóng áo xanh thua Man Utd ở FA Cup ngay trên sân nhà. Ngoài ra, họ cũng kêu gọi sa thải ông sau trận thắng "vớ vẩn" trước Cardiff City. Điều này giống như giọt nước tràn ly cho lòng tự tôn của một người hai thứ tóc.
Thứ hai, chưa bao giờ lịch sử bóng đá chứng kiến một cầu thủ dám bật huấn luyện viên một cách gay gắt như thế, trong một trận đấu lớn. Kepa Arrizabalaga dù không hẳn phản thầy nhưng hành vi đó chắc chắn không thể dung thứ khi cả thế giới đang dõi theo Chelsea thi đấu.
Chưa hết, Gonzalo Higuain và David Luiz cũng va chạm trên sân tập trước thềm chung kết Europa League 2019. Sau đó, chúng ta nhìn rõ rằng Sarri điên tiết bỏ đi với hành động ném phăng chiếc mũ, mặc dù điều đó được cho là hậu quả của một chuyện khác.
Có thể thấy rằng Sarri không hề kiểm soát được phòng thay đồ, trong khi cũng chẳng có bất cứ nhân vật nào trong ban lãnh đạo đứng ra dàn xếp công khai. Vì lẽ đó, bất mãn trong tâm lý là dường như điều khó tránh với một người ưa thích tìm kiếm cảm xúc với những điếu thuốc lá.
Frank Lampard trưởng thành vượt bậc trên băng ghế huấn luyện, và anh đương nhiên được yêu mến hơn Sarri tại phía tây London. Ngược lại, đích thân Sarri khẳng định "thích về quê"... Vì thế, lý do cho sự chia ly có thể chỉ là tâm lý bất mãn, sự mất kiểm soát và sự thờ ơ quen thuộc!
Bình Luận