Trong lần phỏng vấn này, chiến lược gia bước sang tuổi 73 đã cởi mở thổ lộ rất nhiều tâm sự riêng, những tâm tư của ông về công việc của mình, về bóng đá nói chung và Bayern nói riêng.
Vấn đề tuổi tác, cuộc sống gia đình, những mối quan hệ riêng tư, tình bạn của ông với Ulrich Höneß và Karl-Heinz Rummenigge, dự định sắp tới đã được Jupp chia sẻ hết sức thẳng thắn, rõ ràng.
Đâu sẽ vào đó thôi, cả Chính phủ Đức và Ban huấn luyện Bayern!
* Điều gì sắp xảy ra, chúng ta sắp có một Chính phủ mới hay Bayern đã có quyết định về huấn luyện viên trong tương lai?
Jupp Heynckes: (trầm ngâm) Tất cả mọi chuyện ở chỗ chúng tôi đã giải thích rồi, tôi không muốn nói gì thêm nữa. Nhưng, tôi thấy rất buồn khi Cộng hòa Liên Bang Đức đến bây giờ vẫn chưa có một Chính phủ mới sau bầu cử hồi tháng 9 cũng như đã không thể thành lập được một nội các có khả năng hoạt động hiệu quả.
Nhưng tôi nghĩ, họ sẽ tìm ra một giải pháp thỏa đáng và cũng như Bayern sẽ có một huấn luyện viên trong mùa Hè tới.
* Và, Jupp Heynckes có nghĩa là...?
Jupp Heynckes: Anh tự trả lời đi!
* Berti Vogts có lý khi ông ấy nói: 'Ông đã nói chuyện điện thoại với ông ấy, tất cả mọi chuyện đã quá rõ ràng, rằng ông có làm tiếp hay không và tất cả những đồn đoán vừa qua chỉ là trò chơi của giới báo chí'?
Jupp Heynckes: (cười nửa miệng) Vâng, ông ấy ( Berti Vogts) biết đấy.
* Như vậy là đến 1/7, ông không còn là huấn luyện viên Bayern nữa?
Jupp Heynckes: Tôi đã nói hết tất cả rồi còn gì!
* Một huấn luyện viên như thế nào là phù hợp với Bayern?
Jupp Heynckes: Tôi không biết, điều đó do những người có trách nhiệm quyết định. Nhưng chắc chắn là huấn luyện viên Bayern thì phải có thành tích.
Trên đỉnh núi Bayern - thật may mắn và diệu kỳ luôn đủ chỗ cho cả Uli và Karl
* Karl-Heinz Rummenigge kể rằng, điều kiện để ông trở lại phải là cả ông ta và Uli Höneß đều đứng sau quyết định này. Ông có hài lòng với hai người họ không?
Jupp Heynckes: Tôi đã thi đấu rất lâu với Uli ở đội tuyển. Còn Karl-Heinz có trận đầu ra mắt cùng với tôi ở Wales. Tôi nghĩ rằng ở một câu lạc bộ mà cả hai người họ có chung một cái nhìn và quan điểm là một điều vô cùng quan trọng.
Hồi tôi còn ở nhà Schwalmtal, tôi nghe nhiều chuyện lắm, nhưng tôi đã nghĩ: "Không thể như vậy được." Sau này khi nói chuyện với cả hai người họ thì tôi hiểu những lo lắng của mình là thừa thãi, rằng trên đỉnh cao ấy vẫn có chỗ cho cả hai người họ. Cả hai đã đóng góp rất nhiều cho câu lạc bộ này. Đó là một lợi thế rất lớn của Bayern khi cả hai họ có thể phối hợp được với nhau như vậy.
* Chúng tôi nhận ra rằng, mỗi khi ông không hài lòng gì đó về Höneß ông gọi ông ta là Ulrich thay vì Uli. Những lúc đó ông không vui vẻ về những gì Höneß nói, đúng không?
Jupp Heynckes: (cười) Nếu nghiêm túc, tôi sẽ gọi Ulrich. Nhưng thường thì cũng chỉ là vui thôi. Vợ ông ấy Susi cũng gọi ông ấy là Ulrich. Những người vợ của chúng tôi nghiêm khắc với chúng tôi lắm, vì thế có thể tôi đã học theo.
* Ông ấy trả lời lại là Josef?
Jupp Heynckes: (cười lớn) Vâng, đúng là cũng có lúc như thế.
* Trước mọi cố gắng thuyết thuyết phục của Höneß ông đã nói: "Ulrich, thôi chấp nhận đi"?
Jupp Heynckes: Tôi biết Karl-Heinz và Ulrich rất rõ và cũng hiểu nếu hai người họ đã muốn bằng được cái gì, họ sẽ làm như thế nào. Chính vì thế nên tôi cũng thông cảm, nhưng họ cũng biết rất rõ, tôi là một người như thế nào và đang nghĩ gì. Tôi luôn thể hiện quan điểm của mình và hai người họ hình như cũng hài lòng vì điều đó.
Người ta phải có chiến lược trước cho mình
* Ông còn nhớ trong chuyến bay trở lại Bayern từ Cologne với Peter Hermann không? Ông ấy nghi ngờ về sự thành công nhưng ông đã nói rằng "Đừng lo, chúng ta làm được mà."
Jupp Heynckes: Có thể tôi đã nói câu đó khi đến đây và Peter lúc đầu còn hoài nghi. Tôi đã nói chuyện với vợ và con gái tôi vấn đề này lúc còn ở nhà. Ở tuổi tôi, mọi chuyện trong gia đình đều được mang ra tranh luận, rằng đây không phải là một chuyện đơn giản. Nhưng cá nhân tôi luôn tin rằng, chúng tôi có thể cùng nhau tạo một bước ngoặt cho Bayern.
Tôi trở lại câu lạc bộ cũ, nơi tôi đã từng có những thành công và cố gắng tiếp tục công việc của mình. Tôi lúc đó tin rằng, mình sẽ làm được việc đó và các cầu thủ cũng vậy.
* Ai là người để ông trao đổi khi đưa ra một quyết định quan trọng trong tương lai?
Jupp Heynckes: Tất nhiên là vợ tôi. Chúng tôi ngay từ đầu đã thống nhất với nhau như vậy. Sau này mọi chuyện cụ thể khác, như đội bóng hay cầu thủ thì tự tôi quyết định. Hasan Salihamidzic gần đây có nói: "Tôi quá phục, ông đã có chuẩn bị tất cả từ trước."
Đúng là như vậy, khi tôi nói chuyện trước đội bóng, phân tích sau trận đấu hay ra chỉ thị trước trận tôi đều chuẩn bị trước. Người ta phải có chiến lược cho mình.
* Một ngày làm việc của ông quá căng thẳng?
Jupp Heynckes: Tôi có một bầu không khí rất tốt với cả đội, với các cầu thủ, ban huấn luyện và cũng như với những nhân viên khác của Bayern. Tất nhiên tôi cũng tìm thấy nguồn vui trong công việc. Nhưng đó là một công việc với khối lượng khổng lồ mà người ta phải làm từ sáng đến tối. Với cách nghiên cứu đối phương như của tôi thì có khi đến tối cũng chưa xong, thật không còn khoảng trống cho cuộc sống riêng.
Cuộc sống gia đình thì bây giờ đã không có rồi, nhưng người ta cũng phải nghĩ đến tuổi tác của tôi. Tôi thực sự rất say mê với công việc trong thời gian này, nhưng người ta cần rất nhiều sức lực, sự vững vàng về tâm lý: luôn tỉnh táo, nhạy bén và không cho phép mắc sai lầm.
Tôi nhớ Iris - và bà ý cũng vậy
* Với 4 lần làm việc ở Munich, nơi đây đã trở thành quê hương của ông rồi chứ?
Jupp Heynckes: Vợ chồng tôi lần đầu tiên đến Munich năm 1987 và thấy nơi đây là tuyệt vời nhất. Thành phố, con người và tất cả mọi thứ thật là dễ chịu. Hồi đó, vợ chồng tôi có một ngày nghỉ vào thứ Tư, chúng tôi ăn sáng với nhau rồi đi Tegernsee, Chiemsee, Starnberger See hay đi Salzburg. Nếu có ánh nắng mặt trời, cảnh tượng đẹp đến mê hồn, nó làm cho tâm hồn trở nên thanh thản và nhẹ nhõm. và cũng chính ở nơi đây chúng tôi đã học được "tình yêu là gì."
Chính vì thế có thể nói, đây là quê hương thứ hai của tôi mỗi khi tôi trở lại. Nhưng dù sao quê tôi cũng ở Niederrhein và bây giờ là Schwalmtal.
* Cá nhân ông còn có ước nguyện gì chưa hoàn thành. Đi du lịch vòng quanh thế giới với vợ chẳng hạn?
Jupp Heynckes: Các cậu vẫn còn là những người đàn ông trẻ tuổi (tủm tỉm). Tôi nói với các cậu thế này nhé, tôi chán đi lắm rồi. Tôi đã đi rất nhiều, nhưng thực ra có thấy gì đâu ngoài khách sạn, sân vận động và người ta thường xuyên căng thẳng. Kể cả khi còn là cầu thủ và bây giờ là huấn luyện viên. Đó là điều khác biệt của tuổi tác.
Vợ tôi cũng không thích đi nhiều và trong mấy năm qua, khi tôi còn ở nhà - mọi chuyện đều tuyệt vời. Tôi có thể làm tất cả những điều mà tôi muốn và cũng chẳng cần gì hơn.
Tôi đã sống lùi lại với công chúng. Tôi không cần ngày nào cũng phải lên tivi hay xuất hiện trên mặt báo. Có một lần tôi đi xem một trận Champions League của Leverkusen, tôi có mặt trong phòng VIP trước trận đấu khoảng 1 tiếng và khi đó tôi đã không thể có nổi 1 phút cho riêng mình. Đó là điều tôi không muốn, vì vậy, từ đó tôi không đi xem đá bóng nữa.
* Sức khỏe vợ ông ra sao sau khi mổ đầu gối?
Jupp Heynckes: Vợ tôi khỏe, nhưng bà ấy nhớ tôi và đó là điều dễ hiểu. Chúng tôi luôn ở bên nhau dù có là Madrid, hay Bilbao, Teneriffa, Lissabon. Chuyện đó thật không đơn giản chút nào khi tối đến tôi về với căn phòng trống không ở khách sạn - thật chẳng vui vẻ gì cho dù thường thì tôi cũng hay đi ngủ sớm vì tôi quá mệt rồi.
* Ông chưa bao giờ nghĩ sẽ mang cả bà nhà đến Munich?
Jupp Heynckes: Vấn đề là ở chỗ, căn nhà của chúng tôi ở Schwalmtal quá lớn lại còn cả một bầy thú nuôi. Hồi mới mổ xong thì còn chưa đi được, một tuần nữa, vợ tôi sẽ đến đây (cười).
* Cùng với cả Cando, chú chó Berger nổi tiếng của ông?
Jupp Heynckes: Không, không thể được. Người làm vườn và người giúp việc sẽ trông nó. Chúng tôi cũng không trồng trọt gì thêm nữa trong vườn.
* Cando bao tuổi rồi?
Jupp Heynckes: Nó sẽ được 13 tuổi vào tháng tư này, quá già với một chú chó Berger.
* Người ta nhận ra điều đó à?
Jupp Heynckes: (Cười lớn) Tất nhiên, cũng như tôi thôi. Nếu một ngày nào đó các cậu 72 các cậu sẽ biết.
* Ông sợ rằng một lúc nào đó, Cando sẽ không còn nữa?
Jupp Heynckes: (rất nghiêm túc) Cũng không đơn giản trong thời gian này. Không ai biết sẽ còn được bao lâu nữa. Mua một con chó mới không phải là vấn đề. Cando là một giấc mơ, người bạn đặc biệt của tôi.
Bình Luận