Jorge Burruchaga chuyển đến Nantes năm 1985 từ Independiente. Và chỉ 1 năm sau khi đặt chân đến nước Pháp, tiền đạo này đã cùng đội tuyển Argentina giành chức vô địch World Cup 1986. Burruchaga chỉ ghi được 2 bàn ở giải đấu trên đất Mexico. Nhưng trong đó, có bàn ấn định chiến thắng 3-2 cho Albiceleste trong trận chung kết với Tây Đức, khi ông đánh bại thủ thành Harald Schumacher sau đường chuyền của Diego Maradona.
Burruchaga gắn bó với Nantes trong 7 năm, trước khi rời đội bóng của vùng Loire-Atlantique để chuyển đến Valenciennes năm 1992. Tại đây, ông đã trở thành một trong những nhân vật chính của vụ scandal dàn xếp tỷ số giữa Marseille và Valenciennes. Tổng cộng, Burruchaga có 59 lần khoác áo đội tuyển Argentina và ghi được 13 bàn thắng.
Marcio Santos được Bordeaux chiêu mộ vào năm 1992, sau khi đội bóng xứ sở rượu vang giành quyền thăng hạng. Thời điểm ấy, trung vệ này đã là tuyển thủ quốc gia Brazil. Ban đầu, Santos chỉ được HLV Carlos Alberto Parreira đưa đến World Cup 1994 với vai trò dự bị. Nhưng trên đất Mỹ, trung vệ lúc đó đang chơi ở Ligue 1 đã bất ngờ đá chính cả 7 trận đấu của Selecao.
Santos đã ghi được 1 bàn tại World Cup 1994, trong trận thắng Cameroon 3-0 ở vòng bảng. Đặc biệt, trung vệ này đã đá hỏng quả luân lưu đầu tiên trong trận chung kết với đội tuyển Italia, nhưng may mắn là Brazil vẫn giành chiến thắng chung cuộc với tỷ số 3-2. Santos chuyển sang Fiorentina sau khi World Cup 1994 kết thúc.
Năm 1994 là một năm đầy thăng trầm với Rai. Tiền vệ tấn công người Brazil đã thành công rực rỡ ở cấp CLB khi cùng PSG giành chức vô địch Ligue 1 ở mùa 1993/94. Cũng chỉ mất 2 năm kể từ khi chuyển đến Paris từ Sao Paulo, cầu thủ tài hoa này đã trở thành một trong những cái tên được yêu thích nhất của sân Parc des Princes.
Tuy nhiên, ở ĐTQG là một câu chuyện khác. Rai chính là đội trưởng của Brazil ở vòng bảng của World Cup 1994. Nhưng bước vào vòng knock-out, anh bị đẩy lên ghế dự bị và mất băng thủ quân vào tay Carlos Dunga. Sau vòng bảng, Rai chỉ được đá thêm 10 phút của trận tứ kết với Hà Lan và 45 phút trận bán kết với Thụy Điển.
Edmilson được Lyon đưa về từ Sao Paulo năm 2000 và trở thành nhân tố quan trọng mở ra kỷ nguyên vàng dưới thời chủ tịch Jean-Michel Aulas. Trung vệ người Brazil đã giành danh hiệu đầu tiên là chiếc Cúp Liên đoàn năm 2001, trước khi ẵm thêm 3 chức vô địch Ligue 1 cùng Les Gones. Và anh cũng là trụ cột nơi hàng phòng ngự của đội tuyển Brazil vô địch World Cup 2002.
Edmilson đã đá chính trong 6/7 trận đấu ở giải đấu diễn ra tại Nhật Bản và Hàn Quốc, chỉ vắng mặt trong trận gặp Trung Quốc. Ngoài ra, anh còn ghi được 1 bàn trong trận thắng Costa Rica 5-2 ở vòng bảng. Edmilson đến Barca năm 2004 và tiếp tục giành thêm 4 danh hiệu, trong đó có chiếc cúp Champions League mùa 2005/06.
Ronaldinho chỉ gắn bó với PSG trong hai mùa ngắn ngủi từ 2001 đến 2003. Bất chấp những màn trình diễn rực sáng của ngôi sao Brazil, đây lại là giai đoạn thoái trào của đội bóng thủ đô nước Pháp, khi họ lần lượt xếp thứ 4 và 11 tại Ligue 1. Nhưng trong màu áo đội tuyển quốc gia, “Rô vẩu” lại giành được những thành công tột bậc.
Ở World Cup 2002, Ronaldinho đã hợp với Ronaldo và Rivaldo tạo thành tam tấu trong mơ của Selecao. Dù chỉ ghi được 2 bàn, anh lại khiến tất cả sững sờ với cú đá phạt tuyệt đỉnh vào lưới Anh ở tứ kết. Một năm sau khi World Cup 2002 kết thúc, Ronaldinho gia nhập Barca, nơi anh giành Quả bóng vàng năm 2005 và danh hiệu Champions League năm 2006.
Nicolas Tagliafico gia nhập Lyon hồi mùa Hè năm 2022 với giá 4,2 triệu euro, sau 4 mùa giải tuyệt vời tại Ajax. Hậu vệ trái 30 tuổi này là một trong những điểm sáng hiếm hoi của Les Gones ở mùa giải này. Và giờ, anh chuẩn bị trở lại sân Groupama với tư cách nhà vô địch thế giới.
Tagliafico đã đá chính ở trận mở màn World Cup 2022 của Argentina với Saudi Arabia, trước khi mất vị trí vào tay Marcos Acuna. Việc Acuna bị treo giò đã giúp cầu thủ của Lyon trở lại đội hình xuất phát trong trận bán kết với Croatia. Và phong độ xuất sắc của Tagliafico tiếp tục giúp anh được đá chính ở trận chung kết với Pháp, trận đấu mà hậu vệ này cày ải gần trọn vẹn 120 phút.
Nước Pháp là nơi chứng kiến sự sa sút của Lionel Messi. Sau khi buộc phải chia tay Barca và gia nhập PSG, người ta hiếm khi còn thấy những khoảng khắc bùng nổ của ngôi sao người Argentina. Phong độ thất thường ở mùa giải ra mắt tại Paris thậm chí còn khiến Leo văng khỏi Top 30 trong cuộc bình chọn Quả bóng vàng năm 2022.
Nhưng ở ĐTQG, Messi lại thể hiện một hình ảnh trái ngược. Sau khi cùng đội tuyển Argentina vô địch Copa America 2021 và Finalissima 2022, Leo lại trở thành nguồn cảm hứng giúp Albiceleste đăng quang tại World Cup 2022. Với 7 bàn thắng và 3 đường kiến tạo, trong đó có cú đúp ở trận chung kết, có thể nói Messi đã gần như một mình đưa Argentina lên đỉnh thế giới.
Bình Luận