Barça không phải là đội bóng duy nhất theo đuổi Pirlo khi anh gần như đã gia nhập Chelsea năm 2009, nhưng Milan lại đòi hỏi quá nhiều từ đội bóng thủ đô London, khi đó Pirlo cũng nhận được quan tâm từ Real Madrid. Tuy nhiên, Milan không màng đến việc bán Pirlo cho Barça và quyết định giữ anh ta lại cho mùa giải 2010/2011, trong khi đó Barça lại tiếp tục giành Champions League mùa này. Trớ trêu thay, đó lại là mùa giải cuối cùng của Pirlo với Milan khi anh chỉ có 25 lần ra sân cho câu lạc bộ, ít nhất kể từ mùa giải đầu tiên của anh cho Milan vào năm 2001/2002. Đội bóng Ý đã quyết định không gia hạn hợp đồng và Pirlo gia nhập Juventus theo dạng chuyển nhượng tự do. Một trong những thắc mắc là: Tại sao Barça lại không thực hiện một thương vụ đưa anh trở lại sau sự kiện này ?
Ký hợp đồng với Cesc Fàbregas mùa hè sau đó đã gạt bỏ được nhu cầu ký hợp đồng với Pirlo. Nhìn lại động thái này, nhiều người sẽ thích Barça ký với Pirlo hơn là Cesc. Người ta vẫn mong rằng Pirlo là một bản hợp đồng tốt cho Barca. Franco Colomba, quản lý của Pirlo tại Reggina, bày tỏ sự hoài nghi đối với tờ FourFourTwo rằng: Pirlo sẽ không thích ‘mài quần’ trên băng ghế dự bị tại Juventus. Anh ấy sẽ chuyển đến những nơi khác và căng thẳng có thể nổ ra. May sao, ảnh hưởng của Pep đã làm dịu đi vấn đề này.
Tuy nhiên, Pirlo vẫn được fan Barça hâm mộ, mặc dù anh thi đấu trong màu áo của một đội bóng khác. Sau trận chung kết Champions League giữa Barça và Juventus năm 2015, các cổ động viên của Barca tại Bérlin đã thể hiện sự đánh giá cao của họ đối với cầu thủ huyền thoại bằng cách hô vang tên của Pirlo khi anh đang khóc sau trận thua của đội nhà. Mong rằng anh phần nào được an ủi từ cử chỉ tốt đẹp đó để mau chóng nguôi ngoai thất bại này.
Thật trùng hợp, Barça không có truyền thống ký hợp đồng với các cầu thủ Ý khi chỉ có 3 cầu thủ đến từ ‘đất nước hình chiếc ủng’ từng thi đấu ở đây. Tất cả những cầu thủ này đều chơi ở thế kỷ XXI: Gianluca Zambrotta, chơi bóng 2 năm từ 2006; Francesco Coco, đã gia nhập câu lạc bộ theo một bản hợp đồng cho mượn vào mùa giải 2001/2002; Và Demetrio Albertini, gia nhập câu lạc bộ cũng theo dạng cho mượn ở nửa sau mùa giải 2004/2005. Cả ba đều có những dấu ấn đáng nhớ với câu lạc bộ. Mặc dù Thiago Motta chơi cho đội một của Barcelona từ năm 2001 đến năm 2007, nhưng anh lại là thành viên của đội U-23 Brazil trước khi có được suất dự bị đầu tiên cho tuyển Italy vào năm 2011.
Có những tin đồn rằng: Barca đang ‘để mắt’ đến một cầu thủ người Ý khác, hậu vệ Lorenzo Amoruso của Glasgow Rangers. Khi anh đã là đội trưởng dẫn dắt đội bóng Scotland dành cú ăn Ba trong mùa giải 1999/2000. Vào thời điểm đó, rò rỉ thông tin anh đang được Barça, Juventus và Bayern Munich theo đuổi. Amoruso đã có một cuộc phỏng vấn vào tháng 4 năm 2000 với tờ Daily Record của Barça, anh tiết lộ sẽ nhập đội nếu Rangers đồng ý bán anh. “Barcelona và Bayern Munich đang muốn có tôi, nhưng tôi sẽ chỉ nói chuyện với họ nếu Rangers bảo rằng: "Lorenzo được phép tìm bến đỗ mới."
Sau đó, Josep Lluís Núñez nhậm chức chủ tịch của câu lạc bộ và ‘Blaugrana’ đã loại Chelsea ở vòng tứ kết Champions League. Louis van Gaal đến tiếp quản đội bóng, ông bày tỏ sự quan tâm đến ‘chữ ký’ của hậu vệ 29 tuổi người Ý. Một tháng sau, Barça để thua ‘muối mặt’ Valencia trong trận bán kết Champions League năm 2001. Điều này khiến Josep Lluís Núñez và Van Gaal phải rời câu lạc bộ vào mùa hè năm đó. CLB sẽ bầu ra một chủ tịch mới, và tất cả tin đồn liên quan đến cầu thủ Ý cũng lắng xuống. Amoruso sau đó đã tuyên bố rằng anh từ chối Barça để ở lại với Rangers.
Tóm lại, ta có thể cho rằng Pirlo đáng lẽ là một sự bổ sung tuyệt vời cho hàng tiền vệ vĩ đại của Barca. Anh cũng có thể đã là người Ý đầu tiên được ký kết mà không bị coi là một bản hợp đồng ‘hớ’. Tuy vậy, thất bại trong những nỗ lực ký hợp đồng với anh không hề ảnh hưởng đến Barça khi CLB vẫn giành thêm 2 danh hiệu Champions League nữa, kể từ trận đấu tranh cúp Joan Gamper năm đó. Đối với Amoruso, anh đã sáng suốt khi chẳng gia nhập đội chỉ để được nhớ đến như một bản hợp đồng thất bại thời chủ tịch Gaspart.
Bình Luận