“Atletico nhấn chìm Sevilla”. Đó là cái tít bài tường thuật trận Sevilla vs Atletico của tờ El Pais. Nhưng có lẽ, bình luận của tờ ABC mới là lời nhận xét chính xác nhất cho những gì đã diễn ra trên sân Sanchez Pizjuan: Lopetegui đã hồi sinh... “một xác chết”. “Xác chết” ấy không phải Sevilla, mà chính là Atletico.
Vì không phải đến bây giờ, HLV Diego Simeone mới tạo cho người ta cảm giác là ông đang mất phương hướng. Chiến lược gia từng thành công với tôn chỉ “an toàn là trên hết” cùng triết lý “tính toán từng trận một”. Tuy nhiên, sau những thành công nhất định, El Cholo lại bắt đầu hoài nghi chính mình. Thay cho thứ bóng đá với ý tưởng rõ ràng trước đây, ông bắt đầu phân vân, liên tục thử nghiệm và lạc lối trong mớ ý tưởng mơ hồ ấy.
Ở chuyến làm khách của Sevilla cũng vậy. Nhiều người đã bất ngờ, khi Reinildo được Simeone bố trí chơi như một hậu vệ trái, dù tấn công không phải là điểm mạnh của cầu thủ người Mozambique. Sau vài trận đá... trung vệ. Axel Witsel thì được kéo lên chơi ở vị trí mỏ neo thay vì sở trường là tiền vệ trung tâm. Còn trung phong Matheus Cunha cũng được thử nghiệm ở vị trí tiền đạo lệch trái, trong khi một cầu thủ chạy cánh thực thụ là Joao Felix phải ngồi dự bị.
Với một đối thủ nào khác, những thử nghiệm ấy của Simeone sẽ chẳng khác nào hành động tự sát. Nhưng may cho ông và các học trò, họ chỉ phải làm khách của một Sevilla đang khủng hoảng về mọi mặt. Nhờ thế, Atletico đã giành chiến thắng một cách khá dễ dàng.
Họ đã mở được tỷ số từ một tình huống tưởng như chẳng có gì nguy hiểm, khi cú sút chìm của Marcos Llorente khiến cả hậu vệ Alex Telles lẫn thủ thành Yassine Bounou của Sevilla bất ngờ. Bàn thắng thứ 2 thì chẳng khác gì một “món quà” từ hậu vệ Jose Angel Carmona của đội chủ nhà. Thậm chí, nếu may mắn Atletico đã có thể ghi thêm 2 bàn thắng nữa sau các cú dứt điểm của Cunha và Antoine Griezmann.
Chung cuộc, Atletico thắng 2-0 và mọi thứ bỗng trở nên hoàn hảo. Koke đã ghi dấu ấn với một đường kiến tạo trong ngày vượt qua Adelardo Rodriguez để trở thành cầu thủ thi đấu nhiều nhất lịch sử CLB. Llorente thì có bàn thắng đầu tiên sau 51 trận đấu và 17 tháng tịt ngòi. Và sau khi ghi bàn duy nhất đưa đội tuyển Tây Ban Nha vào bán kết UEFA Nations League, Alvaro Morata tiếp tục tỏa sáng với bàn ấn định chiến thắng 2-0 ở Sanchez Pizjuan.
Chiến thắng này cũng thắp lại niềm tin nơi nửa đỏ-trắng thành Madrid. Sau trận, Koke đã tuyên bố “đây chính là đội Atletico mà mọi CĐV yêu thích, mạnh trong tranh chấp và có cá tính riêng”. HLV Simeone cũng khẳng định đội bóng của ông đã lấy lại thứ bóng đá đã trở thành bản sắc của mình là “chạy và chiến đấu”.
Tất nhiên, khi đã thắng thì bạn nói gì cũng đúng. Nhưng sự thật là Atletico đã thắng đơn giản chỉ vì đối thủ quá kém. Thực tế có thể chưa tệ đến mức như tờ ABC nhận xét là “Lopetegui đã hồi sinh một xác chết”. Tuy nhiên, Los Rojiblancos cũng đừng tự vội huyễn hoặc là mình đã trở lại một cách mạnh mẽ như thời Simeone còn biết rõ mình muốn gì, và chưa bị lạc lối.
Koke hướng tới kỷ lục mới
Koke đã vượt Adelardo (553 trận) để trở thành cầu thủ thi đấu nhiều nhất lịch sử Atletico với 554 trận đấu chính thức. Và với đường chuyền cho Llorente mở tỷ số, anh còn có đường kiến tạo thứ 99 trong màu áo Los Rojiblancos (77 tại La Liga), chỉ kém kỷ lục 101 pha kiến tạo của Enrique Collar đúng 2 lần “dọn cỗ”. Tính từ khi Koke ra mắt đội 1 Atletico ở mùa 2009/10 đến giờ, chỉ có 3 cầu thủ kiến tạo nhiều hơn anh ở La Liga là Lionel Messi (165), Karim Benzema (103) và Cristiano Ronaldo (87).
Bình Luận