Nỗi đau vẫn còn âm ỉ, cho dù Barcelona đã có kỷ lục mới - đá 39 trận liên tiếp không thua ở trận địa La Liga.
Vì sao chiến thắng mang tính cột mốc, trước đối thủ mạnh Valencia, vẫn không làm giới hâm mộ nguôi ngoai nỗi buồn Barca bị loại khỏi Champions League? Có khi nên đặt vấn đề ngược lại: nếu người ta đã vội quên đi thất bại của Barcelona ở Champions League, thì mới nên hỏi tại sao. Đây không phải là chuyện riêng của giới hâm mộ đội bóng xứ Catalunya. Đây là cảm giác chung của giới quan sát trung lập, của những ai vẫn đang quan tâm đến Barcelona.
Valencia ư? Hoặc Celta Vigo sắp tới ư? Còn Real Madrid nữa, hoặc trận chung kết Cúp Nhà Vua nữa. Hãy hình dung câu chuyện “kỳ dị” như sau. Barcelona thắng cả kình địch Real Madrid, rồi kết thúc mùa bóng tại La Liga với thành tích không thua trận nào. Họ chiến thắng tại Cúp Nhà Vua để hoàn thành “cú đúp” trong nước. Và khi ấy, đề tài trong làng bóng Tây Ban Nha tầm CLB... vẫn không thay đổi: đây là mùa bóng thành công hay thất bại, với Barcelona?
HLV Ernesto Valverde đã nói từ mấy ngày qua. Rất có thể ông sẽ lặp lại điều này vài lần nữa, trước từng trận đấu còn lại của mùa bóng: “Xin hãy nhìn tới, đừng nhìn lui. Nếu cứ nhìn lui, chúng ta sẽ chẳng thấy được điều gì phía trước”. Phía trước, với ông, dĩ nhiên là trận gặp Celta Vigo, trong hoàn cảnh Barcelona vẫn chưa đủ điểm vô địch; trận chung kết Cúp Nhà Vua với Sevilla; trận gặp Real Madrid mà dù Barcelona đã vô địch đi nữa, thì El Clasico vẫn là El Clasico; và mọi trận đấu còn lại ở La Liga, vì thành tích bất bại trong suốt mùa bóng. Phía trước có quá nhiều điều quan trọng để Barcelona hướng đến, hơn là phía sau với mỗi trận thua AS Roma 0-3, vốn chẳng bao giờ thay đổi được nữa.
Ừ, thì cũng chẳng sai. Khổ nỗi, trong đời sống thường nhật - nhất là trong thời buổi Facebook này - chúng ta dễ dàng đọc hoặc nghe đến hàng chục câu nói đậm tính triết lý như vậy mỗi ngày. Chả có câu nào là không đúng. Vấn đề là mớ kiến thức từ những câu nói đầy triết lý ấy rút cuộc đem lại cho chúng ta lợi ích thiết thực gì, trong cuộc sống hàng ngày? Rỗng tuếch cả - ít ra là phần lớn những câu triết lý như thế. Chúng ta nghe, đọc, thậm chí nói ra những câu như thế, nhưng chúng ta có tuyệt đối làm theo những triết lý ấy?
Thắng ở Champions League mới lạ, chứ thua thì đâu có lạ! Suy cho cùng, đây đã là mùa thứ 3 liên tiếp Barcelona bị loại khỏi Champions League ở vòng tứ kết. Họ đều thua đậm trên sân đối phương - thủng lưới 2 hoặc 3 bàn và không ghi được bàn nào. Trận thua Roma 0-3 vừa qua “khó nuốt” chủ yếu là vì Barcelona đã thắng đậm 4-1 trước đó. Kỳ thực, khi mà cách biệt 3 bàn hóa ra vẫn chưa phải là an toàn, ở 3 trong 4 cặp tứ kết chứ chẳng riêng gì cặp Barcelona - AS Roma, thì đấy thật sự là một vấn đề cần bàn.
Câu chuyện nói lên rằng, cách biệt quá lớn mà Barcelona (cũng như Liverpool, Real Madrid) tạo được ở trận tứ kết lượt đi Champions League chẳng qua là cách biệt... không đúng thực chất. Quan trọng hơn, khoảng cách lớn mà Barcelona có được ở La Liga cũng không hề đúng thực chất. Vì sao Man City - chẳng khác gì Barcelona ở Premier League - cũng sớm bị loại ở Champions League? Dĩ nhiên phải có vấn đề. Quan trọng là đằng khác. Ernesto Valverde không muốn “nhìn lui”, không muốn tìm hiểu vấn đề của một thất bại đã thuộc về quá khứ, thì kệ ông. Xin chúc ông tiếp tục bất bại!
Bình Luận