Bojan Krkic: 'Tôi không hối tiếc khi rời Barca'

Từng có khởi đầu đầy hứa hẹn, có lẽ không ai nghĩ rằng ở tuổi 29, Bojan Krkic đang lưu lạc tận Canada. Nhưng vì sao một trong những tài năng lớn nhất của lò La Masia lại trải qua sự nghiệp lận đận như vậy. Hãy nghe chính Krkic trả lời trong cuộc phỏng vấn với tờ AS.

Phóng viên: Cuộc sống của anh ở Canada thế nào?

Bojan Krkic: Tôi đang sống với bạn gái và ở Montreal, chúng tôi không bị cách ly quá nghiêm ngặt. Nhờ thế, tôi vẫn có thể tập luyện và duy trì thể lực.

Các biện pháp phòng dịch ở đó nhẹ nhàng hơn tại Tây Ban Nha?

Thực ra cũng không khác mấy. Sự khác biệt là số ca nhiễm ở đây thấp hơn nhiều.

Vậy việc ở nhà có vui không?

Có chứ. Tôi có kế hoạch cho từng ngày. Mỗi sáng, tôi sẽ gọi điện về Tây Ban Nha. Sau đó là nấu nướng, tập luyện và tôi cũng bắt đầu một khóa học quản trị thể thao trực tuyến ở Học viện Johan Cruyff.

Anh có thấy khó khăn khi phải tạm nghỉ đá bóng?

Tôi thích nghi rất nhanh, nhất là khi lại có thời gian để làm những điều mình không thể trong nhiều năm. Tôi vẫn tập luyện và tự hoàn thiện mình. Điều duy nhất bạn không thể làm chỉ là chơi bóng.

HLV Thierry Henry có nặng nề chuyện tập luyện không?

Thực tế là không. Thỉnh thoảng Henry gọi điện để xem chúng tôi tập luyện ra sao. Nhưng chúng tôi đủ chuyên nghiệp để biết mình phải làm gì.

Bojan Krkic

Anh từng thi đấu tại Tây Ban Nha, Italia, Hà Lan và Anh, cho cả những đội bóng hàng đầu lẫn những đội bóng khiêm tốn. Anh đã học được điều gì từ những CLB lớn như Barca, Milan hay Ajax và những đội bóng nhỏ như Stoke và Alaves?

Sự khác biệt nằm ở mục tiêu. Những đội bóng lớn có những cầu thủ hay nhất và yêu cầu đặt ra là thắng tất cả các trận, và giành càng nhiều danh hiệu càng tốt. Ở các đội bóng nhỏ, bạn sẽ học được cách sinh tồn. Bạn có mục tiêu riêng và chiến đấu vì nó. Tại Stoke chẳng hạn, chúng tôi đã chiến đấu và kết thúc ở vị trí thứ 9.

Anh có hứng thú khi chiến thắng với những đội bóng nhỏ không?

Ở Mainz, chúng tôi đã chiến đấu trụ hạng đến tận vòng áp chót và khi làm được điều đó (nhờ bàn thắng của Krkic, giúp anh trở thành cầu thủ Tây Ban Nha đầu tiên ghi bàn ở 4 giải lớn - PV), đã có một buổi ăn mừng tuyệt vời. Dĩ nhiên, tranh chức vô địch không giống với trụ hạng. Nhưng đó vẫn là một trải nghiệm thú vị.

Đã 11 năm trôi qua kể từ trận chung kết Cúp Nhà Vua mùa 2008/09 giữa Barca với Bilbao. Anh còn nhớ cái đêm mình ghi bàn nâng tỷ số lên 3-1 ấy không?

Đó là ký ức không thể nào quên, và là một trong những ngày quan trọng nhất sự nghiệp của tôi. Tôi đã thi đấu gần như tất cả các trận tại Cúp Nhà Vua năm ấy, nhưng đó mới là trận chung kết đầu tiên. Tôi nhớ chúng tôi đã tổ chức một bữa tiệc ở khách sạn.

Barca đã bị dẫn trước và lội ngược dòng trong hiệp 2 nhỉ? Anh có nhớ HLV Guardiola đã nói gì trong giờ nghỉ không?

Không nhớ chính xác. Tôi chỉ nhớ cảm xúc của cả đội. Chúng tôi đã gỡ hòa trước giờ nghỉ giữa hai hiệp và cảm thấy mình sẽ chiến thắng.

Đó có phải đêm hạnh phúc nhất của anh, hay là đêm vô địch Champions League?

Thật khó so sánh. Mỗi khoảnh khắc đều có giá trị của nó, nhưng trận chung kết Cúp Nhà Vua ấy thực sự đặc biệt và khó quên.

Trận đó Messi nâng tỷ số lên  2-1 và 3 phút sau, anh kết liễu Bilbao với bàn thắng thứ 3. Anh có mệt mỏi vì bị so sánh với Messi không?

Có. Đó là điều mà dù muốn hay không, bạn cũng không thể chối bỏ. Bạn phải học cách sống chung và không để nó ảnh hưởng tới mình.

Anh đã trải qua mọi đội trẻ của Barca với thành tích cực ấn tượng và phá vài kỷ lục ở lò La Masia. Anh có nghĩ mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nếu ở lại Barca?

Những ngày này, bạn có thời gian để nhìn lại những gì đã trải qua và tôi thấy thực sự tự hào về những chuyến phiêu lưu của mình. Sẽ thật tuyệt nếu chỉ gắn bó với một đội bóng. Nhưng nếu được chọn lại, tôi sẽ không thay đổi quyết định.

Anh đã ra mắt đội 1 Barca từ rất sớm. Anh có nghĩa việc đốt cháy giai đoạn đã ảnh hưởng đến sự phát triển của mình không?

Chuyện tôi lên đội 1 ở tuổi 16 không phải do tôi quyết định. HLV tin rằng tôi có khả năng cạnh tranh ở đó. Tôi cũng nghĩ rằng mình đã sẵn sàng, nhưng thực tế là không.

Không kể ở Barca, đồng đội nào khiến anh ngạc nhiên nhất?

Totti. Anh ấy vẫn chơi bóng ở trình độ rất cao trong năm cuối khoác áo Roma. Robinho và Marko Arnautovic cũng rất giỏi.

Vậy HLV nào mà anh muốn làm việc nhất?

Rijkaard. Có những HLV sẽ trao cho bạn cơ hội, nhưng không nhiều người giúp bạn tiếp tục tiến bộ. Ông ấy không chỉ cho tôi ra mắt đội 1, mà còn tạo điều kiện để tôi trưởng thành. Tôi đã học hỏi được nhiều điều từ ông ấy, không chỉ về bóng đá.

Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện!

Từ đồng đội trở thành HLV
Trước khi trở thành HLV của Bojan Krkic tại Montreal Impact, Thierry Henry từng sát cánh với tiền đạo này trên hàng công Barca trong giai đoạn 2007-2010. Krkic cũng dành những lời tán dương đặc biệt cho đồng đội cũ, đồng thời là ông thầy mới của mình. Chân sút 29 tuổi cho biết: “Henry là một trong những người ảnh hưởng lớn nhất, và giúp đỡ tôi nhiều nhất. Giờ thì tôi chưa có nhiều trải nghiệm với anh ấy trên cương vị HLV, vì chúng tôi bắt đầu làm việc từ ngày 10/01 thì đến tháng 3, giải MLS đã dừng lại”.

8. Montreal Impact là đội bóng thứ 8 trong sự nghiệp của Bojan Krkic. Tiền đạo 29 tuổi trưởng thành từ lò đào tạo La Masia của Barca, được đôn lên đội 1 rồi sau đó lần lượt khoác áo Roma, Milan, Ajax, Stoke, Mainz và Alaves.

XEM THÊM

Đội hình ngôi sao chưa từng vô địch Premier League ở thập kỷ qua

Scholes tiết lộ 2 cựu sao M.U rất thích 'bật' Sir Alex

Đội hình những phát hiện của Premier League 2019/20: Chelsea và M.U thống trị

    Bình Luận