HỒ SƠ TRÍCH NGANGHọ và tên: Diego Pablo Simeone Gonzalez Thành tích thời cầu thủAtletico Madrid: La Liga 1995/96, Cúp Nhà Vua 1995/96 Thành tích thời HLVEstudiantes La Plata: Primera División, 2006 Torneo Apertura; |
NGÔI SAO CỦA NHỮNG CLB TẦM THƯỜNG
Đó là ngày cuối cùng của kì chuyển nhượng mùa Hè năm 1990, áp lực đè nặng lên vai chủ tịch Romeo Anconetani của CLB Pisa, đội bóng đang chơi tại Serie A. Ông đã hứa rằng sẽ đem một bản hợp đồng lớn về ở mùa Hè nay, thế nhưng vẫn chẳng có ai.
Trong quá khứ, các tifosi của Pisa từng chứng kiến sự xuất hiện Paul Elliott và Dunga được đưa về với đội bóng. Đây đều là những cái tên có danh tiếng không hề nhỏ một chút nào nếu so với tầm cỡ của CLB nhỏ xíu ở bóng đá Italia này. Nhưng rồi thời gian cứ mỗi lúc một gấp gáp.
Và vào phút chót, Anconetani được trao cho một bộ danh sách bao gồm các cầu thủ trẻ và đầy tiềm năng mang quốc tịch Argentina. Một quyết định cần phải được đưa ra trước khi quá muộn. "Tôi thích chàng trai có khuôn mặt đầy quyết tâm này", ngài chủ tịch trỏ vào Diego Simeone và nói.
"Cha mẹ tôi nuôi dạy tôi lớn lên để chơi bóng giống như một chiến binh", đó là những gì được nói ra từ chính Simeone. Điều này có nghĩa rằng Simeone đã có sẵn trong mình DNA của một chiến binh thực thụ.
Tại quê nhà Buenos Aires, Simeone đã bắt đầu những bài học cơ bản đầu tiên của mình ở Vélez Sarsfield. Các cầu thủ tự tay giặt chính bộ đồ thi đấu của mình, luôn dành sự tôn trọng cho HLV và những tên tuổi lớn trong đội.
Người ta đặt cho Simeone biệt danh "El Cholo", với hàm ý chỉ sự nỗ lực và quyết tâm vươn lên từ một cậu bé đường phố. Tuy nhiên, so với nhiều cậu bé Argentina khác, Simeone vẫn có một cuộc sống tốt hơn khá nhiều. Cha của cậu là một nhân viên bán hàng giỏi, còn mẹ là một thợ làm tóc.
Chính họ đã hối thúc Simeone tới thi đấu tại châu Âu khi cơ hội đến với con trai. Chỉ mới 20 tuổi, Simeone đặt chân tới Pisa. Đó là một nơi khác xa so với quê hương Argentina, nơi cậu bé Simeone đã lớn lên, khi đây là một thị trấn yên tĩnh và hiền hòa.
Và Simeone đã cố gắng để đưa cả gia đình, bao gồm bố, mẹ và em gái tới Italia sớm nhất có thể. Vào những năm 1990, nền bóng đá Italia thực sự là nơi lý tưởng để đến chơi bóng, khi Serie A lúc đó tự hào là giải đấu giàu có và hấp dẫn nhất thế giới.
Ở Velez Sarsfield, Simeone có thể kiếm được 18 triệu lire mỗi năm. Tại Pisa, con số này là 90 triệu. Mặc dù đó vẫn chỉ là một mức lương cơ bản cho một cầu thủ chuyên nghiệp, tuy nhiên với cậu bé tới từ Buenos Aires, đó thực sự là một bước nhảy vọt. Cuộc sống của Simeone đã thay đổi. Giờ đây, anh là mũi nhọn kinh tế của cả nhà.
Dẫu sao, Simeone khi ấy vẫn còn là một cậu bé mới lớn. Có không ít cầu thủ Nam Mỹ tới đây thi đấu, nhưng làm điều đó ở độ tuổi 20 thì không nhiều. Nhưng với Simeone, mọi chuyện thực sự khác biệt. Sự đam mê và thái độ máu lửa của cậu đã gây sốc cho tất cả, kể cả huấn luyện viên Mircea Lucescu cũng tỏ ra ngạc nhiên.
Người ta tò mò xem cầu thủ trẻ tuổi tới từ Argentina này là ai và sẽ thi đấu ra sao. Và chính nhiệt huyết của Simeone đã giúp anh tạo được sự chú ý trong ngày ra mắt của mình ở ngay trận đấu đầu tiên của mùa giải. Pisa đối mặt với Bologna, đội bóng sau đó đã lọt vào tới tứ kết UEFA Cup mùa giải năm ấy, Simeone đã bao quát trọn khu vực giữa sân.
Phong cách thi đấu của anh tạo nên sự khác biệt. Và Pisa khởi đầu mùa giải với 3 điểm trọn vẹn. Vòng đấu tiếp theo, Simeone tiếp tục được ra sân và chạm trán Lecce, khi đó có Antonio Conte trong đội hình. Conte hồi ấy là một tiền vệ trung tâm trẻ được kì vọng rất nhiều của Lecce, nhưng vào ngày hôm đó, Simeone mới là người tỏa sáng.
Khi Pisa đang dẫn trước 1-0, Simeone có pha nhận bóng ở rìa vòng cấm. Anh rê bóng vượt qua hậu vệ đối phương bằng chân phải và rồi tung ra cú volley hạ gục thủ môn đối phương bằng chân trái. Đó thực sự là một bàn thắng đáng kinh ngạc mà Simeone đã tạo nên.
Nhưng ở bên ngoài sân cỏ, Simeone cũng nhanh chóng được biết đến như một "bad boy", dẫu cho anh không phải một kẻ nghiện rượu hay thuốc lá. Thay vào đó, anh thích nhâm nhi thứ rượu truyền thống của Argentina, loại đồ uống có chứa caffein, điều không mấy cổ động viên địa phương thích thú.
Cũng chẳng quan trọng, miễn Simeone thấy thích nó là được. Anh thích nhâm nhi một ly rượu trên tay khi đứng ở ban công căn hộ nằm tại trung tâm của Pisa và hát những bài hát của Argentina. Anh còn hào hứng dạy cho những bạn bè và đồng đội của mình các giai điệu cổ vũ cho River Plate, đặc biệt với những người ghét Boca Junior.
Mặc dù Simeone đã có những màn trình diễn xuất sắc trong cả mùa bóng, điều đó vẫn không thể cứu vãn được Pisa khi họ phải nhận lấy tấm vé xuống chơi ở Serie B khi mùa giải 1990/91 kết thúc. Huấn luyện viên Lucescu rời đội ngay sau đó và Simeone trở thành tài sản quý giá nhất mà CLB còn giữ lại được.
Mùa giải tiếp theo, chủ tịch Anconetani đã không muốn Simeone tới tham gia trận đấu giao hữu với đội Anh tại sân Wembley. Nhưng anh lại là một phần quang trọng trong lứa những ngôi sao trẻ tiềm năng của Argentina ngày ấy, những người được hoạch định để có thể tạo nên những thành công cho đội tuyển tại World Cup, giống như hai lần họ đã làm được trong quá khứ.
Trận đấu giữa Anh và Argentina kết thúc với tỉ số 2-2. Simeone thì trở lại Pisa với những chấn thương, nhưng kèm với đó là việc danh tiếng của anh ngày một tăng lên. Anh đã có một mùa giải thứ hai chơi bóng tại Italia khá vất vả, tuy nhiên cuối cùng vẫn trở thành nhân tố chủ chốt cho thành tích đứng hạng 6 tại Serie B của Pisa vào năm đó.
Và đến lúc đó, các CLB lớn ở châu Âu bắt đầu săn đón anh. Lời tiên tri của Lucescu về Simeone rằng anh sẽ trở thành một trong những tiền vệ giỏi nhất châu Âu đã thành hiện thực. Pisa không thể giữ được một tài năng như vậy tiếp tục chơi ở Serie B.
Buồn bã rời khỏi Pisa, nơi Simeone đã coi là nhà của mình, nhưng anh biết mình phải tiếp tục tiến lên. Sau khi chơi bóng tại La Liga trong 5 mùa giải cho Sevilla và Atletico Madrid, Simeone trở lại Italia vào năm 1997 để khoác áo Inter Milan. Được kì vọng sẽ thay thế vị trí của Paul Ince để lại, người vừa chuyển tới Liverpool, Simeone ngay lập đã chứng minh được khả năng.
Dẫu vậy, dù cho đã cùng với Inter giành được UEFA Cup, cũng như vị trí á quân Serie A, anh vẫn bị chủ tịch Massimo Moratti đẩy đi chỉ sau hai mùa giải, trong một điều khoản bắt buộc để ông có thể đưa được Christian Vieri về với sân Giuseppe Meazza.
Chuyển tới chơi cho Lazio, Simeone lại một lần nữa tỏa sáng. Dưới bàn tay của huấn luyện viên Sven Goran Eriksson, anh giành được cú đúp Scudetto và Coppa Italia, khi Simeone ghi được một bàn thắng cực kì quan trọng trong cuộc đối đầu với Juventus, vào thời điểm mùa giải đó đang bước vào giai đoạn cuối cùng.
HLV CỦA NHỮNG ĐỘI BÓNG TẦM THƯỜNG
Sau khi chính thức treo giầy vào năm 2006, Simeone nhanh chóng trở thành một huấn luyện viên. Để rồi một lần nữa, Italia và những CLB tầm thường ở Serie A trở thành nơi tạo nên tên tuổi của Simeone.
Trải qua 4 câu lạc bộ khác trước đó, Simeone đến tiếp quản Catania vào tháng 1 năm 2011, 9 tháng sau khi bị sa thải ở San Lorenzo. Đội bóng lúc đó đã thua 4 trong 6 trận trước đó và chỉ còn cách nhóm xuống hạng đúng 3 điểm.
Rất nhanh, Simeone đã thay đổi được cục diện. Với 12 cầu thủ người Argentina trong đội hình, ông chuyển sang chơi sơ đồ 4-3-1-2 phạm vi hẹp và rồi giúp Catania đào thoát ngoạn mục ở vị trí thứ 13, với khoảng cách 10 điểm an toàn.
Chỉ vài tháng sau, Atletico Madrid mời ông tới ngồi vào chiếc ghế HLV. Tại đây, trong vòng hơn 10 năm dẫn dắt đội bóng thủ đô, nhưng luôn bị cớm trong cái bóng của gã hàng xóm Real Madrid, Diego Simeone mới tỏ rõ tài năng huấn luyện của mình.
Trước khi ông đến, Atletico đứng ở khoảng cách rất xa so với Real Madrid và Barcelona. Nhưng giờ đây, ông đã tạo thành thế chân vạc vững chắc từ năm 2014 đến nay.
Nghèo tiền, nhưng mắt nhìn người tinh tường của Simeone, cũng như danh tiếng của ông luôn giúp CLB có những bản hợp đồng mua tiền lẻ, bán tiền tấn hoặc biến những cầu thủ tầm thường, có giá trị thấp thành những ngôi sao đẳng cấp hàng đầu.
Chính nhờ thế, dưới thời của Simeone, Atletico Madrid có chu kỳ huy hoàng nhất lịch sử. Trong 10 năm cầm quân, Simeone đã đem về phòng truyền thống của Atletico 8 danh hiệu, trong đó có 2 chức vô địch La Liga vào mùa 2013/14 và 2020/21.
Nên nhớ, từ năm 2005, chỉ có 2 lần danh hiệu này tuột khỏi tay của Real Madrid và Barcelona. Có thể kể thêm những danh hiệu khác như 2 chức vô địch Europa League, 1 Siêu Cúp TBN, 1 Cúp nhà Vua, 2 Siêu Cúp châu Âu.
Nếu số phận không quá nghiệt ngã, đáng lẽ ra, Simeone phải cùng Atletico có 1 Cúp Bạc Champions League trong 2 lần vào đến trận chung kết của giải đấu này. Thế nhưng, với một nền tảng tầm thường như Atletico Madrid, những gì họ cùng Simeone đạt được cũng rất phi thường rồi. Nó cũng giống như việc tên tuổi của ông giờ đây còn nổi tiếng hơn CLB lập nghiệp ở châu Âu là Pisa, mà có lẽ nhiều NHM trẻ còn không biết đến.
Đó chính là những gì đã xảy ra với sự nghiệp của Simeone. Và với ông, quãng thời gian tại Pisa vẫn luôn là điều có tác động lớn nhất với bản thân mình. Cho đến tận bây giờ, ông vẫn thường trở lại Tuscany để xem Pisa thi đấu và gặp gỡ bạn bè.
Khi đến Italia, ông là một cầu thủ còn vô danh và đến lúc rời đi, Simeone đã trở thành một ngôi sao đang lên được nhiều đội bóng lớn săn đuổi. Ông đã chứng minh được rằng mình có thể kết hợp những điều tốt nhất của bản thân và CLB để có được thành công và sự ngưỡng mộ của mọi người.
Bình Luận