Dừng thể thao là nỗ lực dũng cảm điên rồ

Khi toàn bộ nền tảng thể thao trên toàn cầu bị đình chỉ, chắc chắn chúng ta sẽ cảm thấy sốc và không thể tin vào những gì nhìn thấy. Đúng vậy, để làm được điều đó, cần rất nhiều sự hy sinh, lòng dũng cảm và sự điên rồ.

Ý tưởng dừng mọi hoạt động thể thao manh nha xuất hiện từ bao giờ? Có lẽ đó là khi những cảnh quay ghê rợn đầu tiên bắt đầu xuất hiện từ Vũ Hán - một thành phố ma hoang vắng, về một thảm họa ngoài tri kiến của con người. Hoặc từ khi một hãng hàng không lớn bị phá sản hay cả nước Ý với 60 triệu người hỗn loạn bị phong toả.

Nhịp sống hàng ngày được đo đếm bởi thể thao của chúng ta bị thay đổi. Thứ Ba và thứ Tư: Champions League; Thứ năm: Europa League; thứ Sáu: giải bóng bầu dục Super League; thứ Bảy, Chủ nhật: Premier League; năm chẵn: EURO, World Cup; năm lẻ: Copa America, SEA Games… Vô số sự kiện thể thao trên toàn cầu cấu thành từng giây, từng phút của đồng hồ Nhân Loại.

Và vì vậy, khi tổ hợp khổng lồ của các môn thể thao toàn cầu dừng lại một cách đáng sợ, chúng ta đều bị sốc và bối rối, thậm chí suy sụp. Mọi thứ diễn ra nhanh như tốc độ lây lan của virus Corona vậy.

Chỉ trong vài tiếng, chúng ta thấy EURO 2020 có thể thành 2021; Mikel Arteta dính virus và Premier League bị cách ly… 4 giải bóng đá vô địch của nước Anh; 2 giải đấu của UEFA; các giải bóng đá Italia, Pháp, Tây Ban Nha, Đức, Hà Lan, Bỉ; giải Marathon London; giải đua xe đạp Giro d’Italia; chặng đua Melbourne, Bahrain và Hà Nội của giải đua xe F1; giải Golf Master… đều dừng lại.

Rất nhiều hoạt động thể thao trên toàn cầu bị huỷ bỏ

Nói tóm lại, đây là sự gián đoạn gây chấn động nhất đối với lịch sử thể thao kể từ sau Thế chiến II, với khả năng một mùa Xuân bị xóa sổ tạo khúc dạo đầu cho một mùa Hè bị hủy diệt và một mùa Thu đau khổ.

Thế nhưng, việc Liverpool có thể mất chức vô địch Premier League; giải bóng bầu dục Six Nations bị hủy bỏ; Olympic mùa Hè không được tổ chức vẫn chưa là gì với thiệt hại của con người bởi đại dịch COVID-19. Hàng nghìn người chết, hàng trăm nghìn người nhiễm bệnh, hàng triệu người bị cách ly trong nỗi sợ hãi, sự cô đơn, thiếu thốn…

Hậu quả đầu tiên và lớn nhất của thể thao trong cơn đại dịch chính là việc chúng ta nhìn thấy mọi thứ như thời gian, tiền bạc, hy vọng và sự tức giận được đầu tư vào thể thao cuối cùng chỉ là sự phung phí.

Những thứ này dù đã từng rất có giá trị, nhưng hoá ra không là gì so với cái gọi là sự an toàn công cộng đại chúng. Mặc dù chói tai, nhưng chúng ta cũng phải nghe sự hân hoan của nhiều người khi đón chào sự tàn phá của một mùa bị cắt ngắn. Liệu Leeds hay Coventry vẫn được thăng hạng? Sẽ công bằng cho Aston Villa khi bị xuống hạng ở vị trí thứ 19 mà vẫn còn 1 trận chưa đá? Bạn có sẵn sàng mạo hiểm với cái chết của người lạ để đảm bảo rằng CLB của mình sẽ vô địch?

Có lẽ, đây là mặt trái của tất cả những câu chuyện đầy cảm xúc mà chúng ta vẫn nói với nhau trong công việc này. Nếu chúng ta thành thật tin tưởng về sức mạnh của thể thao trong việc truyền cảm hứng, để sửa đổi, để lan tỏa hạnh phúc và mang mọi người lại với nhau, thì cũng cần phải trung thực về hậu quả của sự vắng mặt của nó.  

Thể thao là quan trọng, nhưng cuộc sống còn quan trọng hơn - Ảnh B/R

Đây không chỉ đơn giản là không có gì để xem trên TV vào thứ Bảy. Thay vào đó, sự vắng mặt của thể thao mang lại những giá trị rộng lớn hơn mà chúng ta có thể mong đợi trong những tuần và tháng này bị đóng băng này: một sự rút lui chậm và từ từ khỏi không gian chung và ý thức chung mà các sự kiện thể trực tiếp cung cấp, tránh xa nơi công cộng.

Các nhà đài vẫn sẽ có đủ thứ để phát sóng lấp đầy khoảng trống của thể thao. Tờ báo yêu thích của bạn vẫn sẽ dày đặc chữ. Và trên mạng xã hội, vẫn nhan nhản những tin giật gân để phục vụ đám hiếu kỳ. Những điều này vẫn cứ tồn tại ngay cả khi thể thao không hiện diện.

Có lẽ, trong những tuần dài phía trước, tất cả chúng ta có thể phải kiên nhẫn. Có lẽ ngay cả một chút khiêm nhường, đặc biệt là khi đối mặt với bi kịch đang diễn ra. Có lẽ chúng ta sẽ bị khuất phục trước sự quyến rũ của những thú vui mới: các video ăn côn trùng rắn rết trên You Tube, trò đấu vật bằng mũi trên kênh Eurosport 2, hay những bộ phim truyền hình dài lê thê như chân siêu mẫu…

Và rồi một ngày tất cả sẽ kết thúc. Các cầu thủ, các VĐV sẽ xuất hiện sau thời kỳ ngủ đông và trở lại tập luyện. Lịch thi đấu sẽ được lên lịch lại. SVĐ sẽ mở cửa. Dần dần, thiên hà của thể thao sẽ quay trở lại với cuộc sống và nó sẽ nhắc nhở chúng ta rằng: Cái gì mới là thứ giá trị nhất trong cuộc đời này?

XEM THÊM

Ronaldinho, thiên tài đần độn

Hoãn bóng đá vì Covid-19, bài tập về nhà cho các HLV là gì?

Sốc nặng với người dẫn đầu danh sách 50 cầu thủ vĩ đại nhất mọi thời đại

    Bình Luận