Vòng tứ kết giải U23 châu Á 2024 vừa mới kết thúc đã chứng kiến những số phận khác nhau của các đại diện đến từ khu vực ĐNÁ. Trong khi U23 Indonesia xuất sắc viết nên lịch sử bằng chiến thắng ấn tượng trước Hàn Quốc thì dù rất nỗ lực nhưng đoàn quân HLV Hoàng Anh Tuấn vẫn phải dừng bước trước sức mạnh của Iraq. Thành tích chênh lệch ở giải đấu lần này cùng với các màn đối đầu trực tiếp gần đây giữa Tim Garuda và Những chiến binh Sao Vàng ở mọi cấp độ đang cho thấy sự vượt trội đến từ bóng đá xứ vạn đảo.
Nhìn U23 Indonesia thăng tiến...
Trước U23 Hàn Quốc - ông kẹ của bóng đá châu Á với 9 lần liên tiếp dự Olympic, đoàn quân HLV Shin Tae-yong đã tạo ra một thế trận sòng phẳng, thậm chí lấn lướt trước đối thủ. U23 Indonesia thi đấu như thêu hoa dệt gấm khiến các chàng trai của xứ Kim Chi phải liên tục chống đỡ và bám đuổi tỷ số. Để rồi, chiến thắng chung cuộc gọi tên Tim Garuda sau loạt sút luân lưu cân não một cách đầy xứng đáng. Bóng đá xứ vạn đảo đang thật sự vươn tầm trở thành một thế lực của châu lục.
Để đạt được quả ngọt như hiện tại, bóng đá xứ vạn đảo đã trải qua một quá trình xây dựng lại lứa cầu thủ mới trong nhiều năm. Họ kiên trì với chiến lược gia Shin Tae-yong, thi đấu bằng ý chí và tinh thần cao nhất. Liên đoàn Bóng đá Indonesia (PSSI) cho thấy những bước đi đúng đắn, với sự đầu tư bài bản về nhiều mặt.
Sức mạnh của bóng đá Indonesia đến từ việc thu hút các cầu thủ Indo kiều, đặc biệt là những nhân tố gốc Hà Lan chất lượng. PSSI luôn chú trọng điều này, họ cho thấy sự nghiêm túc, chân thành với các ngoại binh, tạo mọi điều kiện tốt cho các gương mặt sống tại châu Âu trở về phục vụ Tim Garuda và cuối cùng đã thu về quả ngọt. Rõ ràng, với một thế hệ trẻ tài năng như hiện tại, bóng đá xứ vạn đảo sẽ còn vươn lên và hứa hẹn thống trị khu vực trong thời gian tới.
...chạnh lòng bóng đá Việt Nam
Nhìn sự phát triển của bóng đá Indonesia, mới thấy thật chạnh lòng cho môn thể thao vua tại dải đất hình chữ S. Chúng ta đã có xuất phát điểm tốt hơn đối thủ trong khu vực nhưng hiện tại đang đi thụt lùi. Hãy nhìn U23 Việt Nam ở giải đấu lần này. Dù đạt được mục tiêu ban đầu là vào tứ kết nhưng không thể phủ nhận đây đang là lứa cầu thủ yếu về cả thể lực, kỹ thuật và tư duy chiến thuật. Ấy thế nên suốt cả chiến dịch, đâu đâu ta cũng thấy những sai lầm từ Những chiến binh Sao Vàng.
Rõ ràng, sau thế hệ của Nguyễn Quang Hải, Nguyễn Công Phượng hay Nguyễn Hoàng Đức, bóng đá Việt Nam đang thiếu hẳn thế hệ kế thừa để có thể duy trì thành tích cho ĐTQG trong tương lai. Bởi thế, trong 3 đến 5 năm nữa, khi những Hồ Tấn Tài, Vũ Văn Thanh hay Nguyễn Filip bước qua bên kia sườn dốc của sự nghiệp, không biết rằng bóng đá nước nhà sẽ đi về đâu.
Indonesia đã đập đi xây lại và giờ đây đang thu về thành quả. Còn bóng đá Việt Nam, đây lại là giai đoạn thoái trào và làm lại từ đầu. Đó thật sự là điều đáng buồn với những người yêu môn thể thao vua tại dải đất hình chữ S.
Indonesia mạnh lên nhờ chính sách thu hút các cầu thủ Indo kiều. Trong khi đó, với bóng đá Việt Nam, số lượng cầu thủ Việt kiều tuy nhiều nhưng chất lượng lại không cao. Hơn nữa, Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) hầu như chỉ nói nhưng chưa hề có động thái thu hút các nhân tố có nguồn gốc Lạc Hồng trở lại dải đất hình chữ S thi đấu. Tương lai của bóng đá nước nhà chưa sáng lên dù U23 Việt Nam vừa vào tứ kết U23 châu Á 2024.
Bình Luận