Khi huấn luyện viên Park Hang-seo rời đi, hầu như tất cả những người hâm mộ bóng đá Việt Nam đều chấp nhận một điều rằng, đội tuyển quốc gia sẽ bước vào một thời kỳ đầy khó khăn và cần thêm thời gian để thích nghi với lối chơi hiện đại mà ông Philippe Troussier mang đến.
Nhưng cay đắng thay, bóng đá cấp đội tuyển quốc gia khác với câu lạc bộ ở chỗ, thời gian chính là thứ xa xỉ nhất dành cho một huấn luyện viên. Các cầu thủ không thể ăn tập với nhau từ tuần này sang tuần khác. Đôi khi, đến chính những vị chiến lược gia nổi tiếng trên khắp thế giới đều phải chấp nhận “lấy ngắn nuôi dài”.
Khi Philippe Troussier lên nắm quyền ở đội tuyển quốc gia, ông đã “đào xới” cả một nền bóng đá. Gạt đi những công thần chỉ vì không phù hợp với triết lý của mình, trao cơ hội cho nhiều cái tên mới, trẻ trung và “dễ dạy” hơn. Nhà cầm quân 69 tuổi ấp ủ tham vọng xây dựng nền móng cho bóng đá Việt Nam.
Nhưng ông quên mất một điều rằng, bóng đá là cuộc chơi trên bảng tỷ số, bạn chỉ có thể nói chuyện với các cổ động viên hay Liên đoàn bằng những kết quả tích cực. Không nhiều người quan tâm đến quá trình. Về tính chất, nó khác hoàn toàn so với việc làm giám đốc kỹ thuật tại PVF.
Những người có kiến thức về bóng đá vịn vào câu nói cũ của huấn luyện viên Park Hang-seo, rằng “Người hâm mộ Việt Nam chỉ thích bóng đá chiến thắng” để chế nhạo phần còn lại. Nhưng đừng quên, áp lực thành tích là điều mà mọi đội tuyển đều có, trừ khi ông tới các quốc gia kiểu như San Marino.
Chẳng ai như huấn luyện viên Philippe Troussier. Khuất Văn Khang, Nguyễn Đình Bắc hay Võ Minh Trọng đều là những cái tên có tài năng, nhưng họ thậm chí còn chưa chắc suất đá chính ở câu lạc bộ chủ quản. Vậy thì câu hỏi đặt ra là, liệu lứa trẻ này có đủ tầm bước lên gánh vác cả một nền bóng đá hay không?
Chẳng ai trách nhau chỉ vì một hai sai lầm, nhưng sâu xa hơn, hãy nhìn vào lối chơi của đội tuyển Việt Nam trên sân Gelora Bung Karno cách đây ít ngày. Hơn 90 phút trước Indonesia, chúng ta thậm chí còn chẳng thể sút trúng khung thành, khả năng tịnh tiến bóng kém, bế tắc trước hàng phòng ngự giàu kinh nghiệm của đội chủ nhà. Đó mới là vấn đề cốt lõi.
Philippe Troussier đến với lời hứa giúp đội tuyển Việt Nam chơi bóng hiện đại và khoa học. Nhưng dường như điều đó chỉ xuất hiện trong các buổi họp báo, nơi ông làm mọi thứ. Từ công kích người hâm mộ, khiêu chiến truyền thông nước nhà, đổ lỗi cho các cầu thủ…
Hôm nay gần như sẽ là cơ hội cuối cùng để vị chiến lược gia người Pháp đáp lại niềm tin từ Liên đoàn bóng đá Việt Nam cũng như các cổ động viên, hoặc ông sẽ làm mọi thứ trở nên tồi tệ hơn sau 90 phút tại Mỹ Đình.
Bình Luận