Toan tính khó lý giải của HLV Park

Thắng đậm Campuchia 4-0 với Tiến Linh và Quang Hải lập công, nhưng thực tế tuyển Việt Nam để lại những dấu hỏi về toan tính của huấn luyện viên Park Hang-seo.

Thua Indonesia về hiệu số và với việc bảng A đã xác định vị trí nhất bảng cho Thái Lan, ai cũng nghĩ nhiệm vụ của đội tuyển Việt Nam là phải thắng Campuchia với tỷ số rất cao để có thể giành vị trí nhất bảng B. Chúng ta cần nói thẳng và nói thật, không đội bóng nào muốn gặp Thái Lan ở bán kết. Đó vẫn là ứng cử viên hàng đầu cho chức vô địch AFF Cup và việc phải dồn sức để vượt qua cửa ải khó ấy ở bán kết là bất lợi.

 - Bóng Đá

 

Nhưng có vẻ như HLV Park Hang-seo không cần quan tâm đến việc gặp ai ở bán kết thì phải? Cách ông để tuyển Việt Nam tiếp cận trận đấu gặp Campuchia để lại câu hỏi đó. Hay là ông vẫn muốn tránh Thái Lan nhưng cuối cùng mục tiêu đó không thực hiện được? Thực sự rất khó trả lời, và chúng ta không thể nói vì Indonesia thắng đậm Malaysia, mà tuyển Việt Nam phải đối diện Thái Lan ở bán kết.

Tuyển Việt Nam chơi thong dong

Cách huấn luyện viên (HLV) Park Hang-seo để Quang Hải đá cặp tiền vệ trung tâm với Hoàng Đức dường như cho thấy ý đồ tìm kiếm trận thắng đậm của ông là rất rõ. Nhưng cái cách tuyển Việt Nam tiếp cận cuộc chơi lại không cho chúng ta hình dung như vậy. Có 2 bàn thắng sớm, các cầu thủ áo đỏ đã chơi trong tâm thế “bẫy” đối thủ hơn là áp đặt đối thủ.

Chúng ta chủ động để Campuchia được cầm bóng và đánh bẫy họ dựa trên nhận định chính xác về năng lực chuyền bóng, tổ chức và dàn xếp của họ để tiến hành phản đòn nhanh từ giữa sân. Đó là cách chơi thông minh, tỉnh táo nhưng nó không phải là cách chơi cần thiết để săn tìm nhiều bàn thắng, mà thay vào đó chỉ để săn tìm trận thắng đơn thuần.

 - Bóng Đá

Tiến Linh lập cú đúp nhưng bỏ lỡ nhiều cơ hội.

Chúng ta phải nhìn thấy rất rõ là Campuchia hoàn toàn dưới tuyển Việt Nam rất nhiều về kinh nghiệm, năng lực cá nhân, tổ chức đội bóng và cả ý tưởng chơi bóng. Họ thua chúng ta ở đa số các pha tranh chấp tay đôi. Họ cầm bóng nhiều, nhưng không có nét lên bóng mạch lạc, nguy hiểm. Họ giữ cự ly đội hình không đủ lý tưởng để chống đỡ. Họ phòng ngự không chặt chẽ chút nào.

Tất cả yếu tố ấy nếu như được tuyển Việt Nam khai thác bằng lối chơi áp đặt, có thể chúng ta ghi nhiều hơn 2 bàn thắng ở sau hiệp một.

Và nếu có nhiều hơn 2 bàn thắng sau 45 phút đầu tiên, chúng ta hoàn toàn có khả năng ép Campuchia vỡ trận. Nhưng kết cục, tuyển Việt Nam thắng Campuchia đến 4-0 đi nữa, thì không hề có dấu hiệu vỡ trận từ đội bạn. Sở dĩ họ vẫn giữ được tinh thần chơi bóng là chính do chúng ta cho họ cơ hội ấy.

Sự thong dong của tuyển Việt Nam thực tế là rất đáng khen ngợi, nhưng nó sẽ chỉ đáng khen khi chúng ta cần một trận thắng thông thường. Đằng này, chúng ta còn cần hơn cả một trận thắng. Chúng ta cần đầu bảng để không phải phí sức ở trận bán kết trước Thái Lan.

“Chịu khó chuyển cánh một chút đi” là lời nhắc của một trợ lý trong ban huấn luyện đội tuyển Việt Nam vang lên trên sân Bishan ở đầu hiệp 2. Rõ ràng, tuyển Việt Nam vẫn chơi lối tấn công khá công thức, chưa nhiều biến hóa và đột biến.

Lời nhắc ấy cho thấy câu hỏi khác nữa. Đó là nếu chủ trương tập cho tuyển Việt Nam chơi tấn công áp đặt trước các đối thủ “vừa tầm, vừa miếng”, tại sao Campuchia không phải là đối tượng chọn lựa.

Những toan tính của thầy Park

Không còn gì quý hơn việc trau dồi lối chơi và bài đánh bằng trận đấu có tính cạnh tranh. Có phải chúng ta đã bỏ phí một cữ dợt bổ ích hay không khi chọn lối chơi không cụ thể tấn công áp đặt cũng không cụ thể phòng ngự phản công trước Campuchia?

Thực tế, nếu có việc tuyển Việt Nam vừa chơi vừa nghe ngóng tình hình từ trận Malaysia - Indonesia, chúng ta đã thiếu chủ động với tình thế mà thay vào đó là phản ứng thụ động theo kết cục của trận cầu còn lại.

Chính lý do đó, khi Indonesia có bàn nâng tỷ số lên 4-1, các điều chỉnh nhân sự của ông Park Hang-seo mới cho thấy sự nôn nóng của ban huấn luyện.

Tung cả Hà Đức Chinh vào sân chơi bên cạnh Văn Toàn, Tiến Linh, ông Park kỳ vọng nhiều mũi công có thể giúp chúng ta kiếm thêm một bàn vừa đủ cho ngôi đầu bảng. Nhưng rất tiếc là thời gian không còn đủ, nhất là khi những chân chuyền sáng tạo nhất như Quang Hải và Hoàng Đức đều đã rời sân rồi.

 - Bóng Đá

Các cầu thủ vẫn có những đường chuyền hỏng trước Campuchia.

Và có một điểm chúng ta cũng cần cần lưu tâm. Campuchia không thể có pha tấn công nguy hiểm nào, nhưng họ đã cho thấy tuyển Việt Nam vẫn còn điểm cần tinh chỉnh. Đó chính là việc các đường chuyền hỏng, chuyền sai từ hàng thủ mỗi khi chúng ta triển khai bóng từ tuyến dưới đã khiến Campuchia có cơ hội phản công và các cầu thủ cầm bóng phản công của họ có không gian kéo bóng lên khá thoáng đãng ở hai biên sau lưng Tấn Tài và Văn Thanh.

Chỉ có điều, Campuchia quá yếu nên những pha kéo bóng lên ấy đều kết thúc bằng các tranh chấp thất bại trước các trung vệ già dặn của Việt Nam. Nhưng ở bán kết, đối thủ không phải là Campuchia, đó chính là thứ mà ta cần nhắc nhở chính mình.

Nếu ông Park chủ động chọn Thái Lan và coi bán kết với Thái Lan là tâm điểm để từ đó lấy động lực chơi trận chung kết nhàn (nếu ta thắng), quả thực đó là một toan tính kỳ tài vượt ra ngoài tưởng tượng của những đầu óc thông thường.

Và tất nhiên, chúng ta đều hy vọng ông tính toán như vậy, lên kỹ kế hoạch cho giải đấu như vậy. Song, với những gì chưa diễn ra, chúng ta chưa dám kết luận sớm. Chỉ biết việc bảo vệ thành công chức vô địch hay không có khi lại nằm ở chính điểm quyết định là trận gặp Campuchia vừa rồi, một trận cầu để lại những dấu hỏi rất khó lý giải.

 - Bóng Đá

 

Hà Quang Minh - Zing.vn | 22:21 19/12/2021
    Bình Luận