Không thầy Park, Quang Hải và Công Phượng
Đến giờ người đóng góp vào thành công lớn nhất cho U23 Việt Nam với chiến tích lọt vào vòng tứ kết giải châu lục chắc chắn phải là HLV Park Hang-seo khi tạo ra một đội bóng chơi kỷ luật, toan tính và vô cùng hợp lý.
Nếu không phải là thầy Park kiên định với những tính toán của mình sẽ khó có được một U23 Việt Nam chơi kỷ luật, quả cảm như đã thấy trong 3 trận đấu ở vòng đấu bảng VCK U23 châu Á.
Không chỉ HLV Park Hang-seo được đánh giá cao, với màn trình diễn ở cả 3 trận đấu lẫn 2 bàn thắng có được Quang Hải cũng là cái tên được coi như xuất sắc bậc nhất trong chiến tích vào tứ kết của U23 Việt Nam.
Điều này là chắc chắn, đặc biệt với bàn thắng duy nhất vào lưới của U23 Australia – pha lập công đươc coi như mở ra cánh cửa vào tứ kết cho đội nhà ở lượt trận thứ 2 mà Hải “con” làm được.
Ngoài Quang Hải và HLV Park Hang-seo, trong chiến tích của U23 Việt Nam còn có hình bóng nổi bật của Duy Mạnh với phong độ ấn tượng trong cả 3 trận đấu, hay Công Phượng chơi không biết mệt mỏi...
Tuy nhiên, tất cả đều vẫn chưa phải là “công thần” trong chiến tích lịch sử mà U23 Việt Nam vừa làm được.
vì “đoàn kết” mới là nhất
Cũng giống như Quang Hải hay HLV Park Hang-seo đã từng phát biểu, chiến công mà U23 Việt Nam vừa giành được thực tế đến từ tinh thần đoàn kết, là chiến công của cả tập thể chứ không phải của riêng cá nhân nào.
Nhìn vào tất cả những trận đấu đã qua nếu như không có sự toả sáng hay đơn thuần là ổn định của cả một tập thể trên, e rằng U23 Việt Nam đã “vỡ” trước những đối thủ rất mạnh trong bảng đấu của mình.
Cái cách Duy Mạnh cắn răng lao về sửa sai cho các đồng đội khác ở trận đấu với U23 Syria, hay như cách Công Phượng từ tuyến đầu về chơi và tranh chấp bóng chẳng kém như một hậu vệ khi có thể cũng là một ví dụ rất sinh động khác.
Công Phượng gần như không có nhiều, hay chính xác hơn buộc phải chơi vì tập thể thay vì được đá theo cách sở trường là những tình huống đi bóng kỹ thuật, thần tốc trước khi dứt điểm cũng là điều phải nhớ.
Nếu như không xây dựng, và không tuân thủ đúng đấu pháp mà BHL đề ra, hay nói một cách khác phải hy sinh nhiều thứ trên sân từ thể lực, vai trò cho đến cả vị trí thi đấu thì thật khó tạo ra chiến tích như đã thấy. Thầy Park, Quang Hải, Công Phượng hay bất kỳ cầu thủ nào của U23 Việt Nam đều chấp nhận xếp cái tôi xuống dưới "ngôi sao" tập thể.
Bởi thế, dù HLV Park Hang-seo hay Quang Hải là những nhân tố quan trọng nhất thì “người hùng” trong thành tích của U23 Việt Nam chắc chắn vẫn phải là một tập thể đoàn kết. Chỉ thế thôi, điều kỳ diệu đã xảy ra và cũng chưa chắc đã dừng lại khi trận đấu gặp Iraq chưa kết thúc.
Bình Luận