Khi nhậm chức, HLV Gong Oh-kyun không giấu giếm ý đồ thổi một sức sống mới vào lứa cầu thủ trẻ vừa đạt những chiến quả đầu tiên là HCV SEA Games 31. Lập luận của thầy Gong là chúng ta đã có được rất nhiều mốc son từ lối đá phòng ngự nhưng giờ đã đến lúc phải nâng tầm.
Lời hứa về bóng đá tấn công
HLV Gong Oh-kyun tất nhiều có nhiều lý do để làm điều đó. Ông không thể đi mãi trên con đường đã in mòn dấu chân người tiền nhiệm Park Hang-seo. Ông cần có những dấu ấn của riêng mình. Nhưng trên tất cả, ông nhìn thấy tiềm năng của một thế hệ đủ đáp ứng những tiêu chí cầm quân khác biệt.
Trong những câu chuyện được chia sẻ cùng báo giới, thầy Gong hiện lên như một con người khiêm nhường nhưng đầy tự tin, luôn hàm ơn tiến cử và kế thừa gia tài từ thầy Park nhưng cũng đau đáu một ước mơ “cách mạng” về chiến thuật. Ông ngoài chuyện gần gũi, hoà đồng với cầu thủ như một nhà tâm lý còn tỏ ra là một chiến lược gia không biết sợ thất bại.
Đấy là những nền tảng vững chãi để trong một thời gian rất ngắn, nhà cầm quân 47 tuổi này có thể vừa thực hiện cuộc thử nghiệm táo bạo, vừa đạt được mục tiêu thành tích. Để vào tứ kết, U23 Việt Nam vượt qua một bảng đấu có Thái Lan và Hàn Quốc bằng sự hiên ngang, kiên định và “cú chốt” với U23 Malaysia thực sự làm nức lòng người hâm mộ.
Có lẽ đây là một trong những trận hiếm hoi ở cấp độ châu lục mà U23 Việt Nam tạo được sự lấn lướt vượt trội cả về thế trận và tỷ số. Chúng ta nhập cuộc bằng sự áp đặt và kiểm soát, ghi những bàn thắng kiểu mẫu và sau đó, gần như không cho đối thủ một cơ hội nào để vùng lên.
Nhưng sau trận, thầy Gong nói một cách thật giản dị là ông chẳng có công lao gì lớn. Điều cốt yếu là năng lực các cầu thủ đã có sẵn, ông chỉ “kích hoạt” cho họ thứ gọi là cảm hứng và niềm tin vào lối đá tấn công.
Những điều mới mẻ
Thầy Gong dường như đang thu mình lại trước chiến công tạm tính đến lúc này của U23 Việt Nam. Ông không muốn nói nhiều về mình nhưng cũng là cách ông kiềm chế xúc cảm cho các cầu thủ để họ có thể còn tiến xa hơn nữa.
U23 Việt Nam trong tay thầy Gong cách đây chưa lâu còn là một tập thể bị gọi nôm na “hậu Quang Hải” với hàm ý sự thụt lùi về chất lượng. Tấm HCV SEA Games là rất quý nhưng cũng chưa đủ thuyết phục vì đâu đó, bóng dáng của những cầu thủ quá tuổi như Đỗ Hùng Dũng, Nguyễn Tiến Linh vẫn còn quá lớn. Tuy nhiên khi vào tứ kết U23 châu Á, họ đã đánh bay mọi hồ nghi.
Lúc này, đám học trò của thầy Gong với phân nửa lực lượng còn không được chọn đá SEA Games 31 đang làm sống lại niềm tự hào Việt Nam ở sân chơi U23 châu Á. Những dấu ấn Tashkent hiện tại sống động không kém Thường Châu 2018 vì U23 của chúng ta đang mang đến những hy vọng mới ở một tầm vóc mới, một đội bóng đi xa không chỉ nhờ dựng xe bus trước khung thành.
Đội bóng ấy đã “liều lĩnh” chơi sơ đồ 4-1-4-1, có khi là 4-3-3, trước những đối thủ lớn như U23 Thái Lan, Hàn Quốc để sau những lúc bị dồn ép sẽ là khoảnh khắc phản công có ý đồ, có tổ chức.
Đội bóng ấy chắt chiu từng cơ hội lên bóng của mình, phát triển bóng ngay từ trung vệ (Nguyễn Thanh Bình, Bùi Hoàng Việt Anh) hay đặc biệt từ đáy biên của Phan Tuấn Tài và có sự tham gia của cả một khối đội hình cùng công cùng thủ.
Đội bóng ấy không có ngôi sao, xuyên suốt các trận đấu là sự “nương tựa” giữa các mắt xích giữ cự ly ổn định, an toàn nhưng lại không thiếu nhân tố có thể định đoạt cuộc chơi bằng sự táo bạo, phiêu lưu. Các bàn thắng của Phan Tuấn Tài, Nguyễn Văn Tùng hay Vũ Tiến Long đều là khoảnh khắc của sự thăng hoa còn cú đánh đầu của Nhâm Mạnh Dũng vào lưới U23 Malaysia đơn giản là đẳng cấp.
Nhiều tình huống khác không thành bàn thắng nhưng nó là một sự pha trộn đa dạng của sút tuyến hai, chọc khe nhả ngược, đôi khi là những kỹ năng xử lý ngẫu hứng kiểu thả trôi, bấm bóng qua đầu thủ môn. Số cơ hội mà chúng ta tạo ra sau bàn thắng còn nhiều hơn trước khi có nó và đấy là minh chứng cho một tinh thần làm chủ cuộc chơi không ngơi nghỉ.
Đội bóng ấy còn là nơi tất cả các cầu thủ chính thức đến Uzbekistan đều đã được ra sân (trừ thủ môn số ba Đặng Tuấn Hưng). Thầy Gong đã gây sửng sốt khi ở trận cầu phải thắng trước người Mã, ông vẫn bố trí đội hình xuất phát lạ lẫm với hàng tiền vệ thay mới hoàn toàn. Nhưng cũng nhờ thế mà người ta biết rằng Nguyễn Thanh Nhân hay Trần Văn Công cũng là những gương mặt đầy giá trị.
Bây giờ thì U23 Việt Nam ung dung chờ xem đối thủ tứ kết sẽ là ai, U23 Nhật Bản, UAE hay Saudi Arabia. Dù chạm mặt anh hào nào của châu lục, đó cũng sẽ là một cơ hội nữa để thầy Gong và các học trò chơi một trận đấu lớn, đặt bản thân trước một thử thách lớn và tìm kiếm thêm những bất ngờ cũng rất lớn.
Bình Luận