Giấc mơ Vientiane

Rất nhiều CĐV Việt Nam đang háo hức trở lại Vientiane! Đến đó để tìm sự thanh bình, hồn hậu, uống chai bia Lào bên bờ Mekong, ăn bát phở ở Hà Nội quán, được ngắm những vạt rừng hay tìm lấy sự thân thuộc nơi góc chợ giữa thủ đô.
Giấc mơ Vientiane
Nhưng ở Vientiane, với những người yêu bóng đá Việt Nam thì còn có một giấc mơ. Một giấc mơ chưa trọn vẹn và bây giờ, nhiệm vụ của ĐT Việt Nam phải tạo ra sự viên mãn.

9 năm trước, khi trận chung kết SEA Games 2009 giữa U23 Việt Nam và U23 Malaysia diễn ra, Công Phượng, Xuân Trường, Quang Hải và đặc biệt là Văn Hậu, chỉ là những cậu bé đang chập chững học đá bóng. Với họ, trận cầu mà hàng vạn người Việt Nam đã nhuộm đỏ các khán đài trong bầu không khí hào hùng nhưng để rồi phải ra về trong câm lặng, chỉ là những ký ức mờ nhạt, thậm chí chẳng có gì. Không thể bắt những cậu bé năm nào ấy nhớ về giấc mơ chỉ có nước mắt! Không thể bắt họ chịu trách nhiệm với một sự kiện đã diễn ra cách đây gần một thập kỷ. 

Cơn sóng sau đè cơn sóng trước! Hôm nay đến để hôm qua thành hồi ức. Lứa cầu thủ này sinh ra, trưởng thành để tìm những giấc mơ mà các đàn anh không thể lo trọn vẹn. Cuộc sống và bóng đá luôn đóng để mở. Và hiện tại, ĐT Việt Nam cùng những người yêu mến họ lại đến Vientiane với một khát vọng mới mẻ nhưng bất biến, đó là biến sân cỏ thành nơi thể hiện khát vọng, hào khí Việt Nam.


Bóng đá nước nhà đã trải qua những kỳ AFF Suzuki Cup đáng quên thời gian qua. Thậm chí, nhiều người đã nói, bóng đá Việt Nam đã có một thập kỷ mất mát sau chức vô địch năm 2008. Nhưng, điều tuyệt vời nhất là chúng ta không bao giờ đánh mất giấc mơ, hoài bão và tự đánh mất trách nhiệm dấn thân. Hôm nay là một ngày khác! Những nhà vô địch năm nào không còn thi đấu và đội có những lứa cầu thủ mới. Một lứa cầu thủ không bị ám ảnh bởi những giấc mơ dang dở trong quá khứ. Nhưng có một điều chắc chắn, sự chưa tròn đầy trong tham vọng và trong mục tiêu phải là lời nhắc nhở, cảnh báo cho đội tuyển. Bóng đá không có phép cộng số học. Bóng đá không phải là nơi đội mạnh đương nhiên phải thắng. Bóng đá muốn thành công thì bạn phải tôn trọng đối thủ như tôn trọng chính bản thân mình.

Vientiane từng có một giấc mơ! Bây giờ, chúng ta muốn sự khởi đầu cho một giấc mơ viên mãn.
    Bình Luận