Cầu thủ giỏi định nghĩa HLV giỏi
Đầu tiên, xin được chúc mừng ông Gong Oh Kyun, với việc đưa U23 Việt Nam vào tứ kết U23 châu Á 2022. Cảm xúc bước từ sân bay ra trước sự chào đón của người hâm mộ Việt Nam so với ngày đầu tiên ông đến đất nước này, nhận công việc dẫn dắt U23 Việt Nam như thế nào?
Lần đầu tiên tôi đến Việt Nam, mọi người cũng đã chào hỏi và dành sự quan tâm đến tôi. Khi đó, tôi được xem như người sẽ kế nhiệm chiếc ghế của HLV trưởng của ông Park Hang Seo. Mọi chuyện mới chỉ là như vậy. Nhưng sau VCK U23 châu Á, cảnh tượng khi tôi xuống sân bay thật sự khác biệt. Người hâm mộ Việt Nam gọi tên và chào mừng tôi. Tôi ngạc nhiên, cảm ơn và biết ơn vì điều đó.
Mỗi một trận đấu tại U23 châu Á 2022 đều là những thử thách của U23 Việt Nam và Gong Oh Kyun. Trước trận đấu với U23 Thái Lan, đội gặp vấn đề về tiêu hóa. Tôi nhớ không nhầm, ông từng có một bài luận liên quan đến chế độ ăn uống của các cầu thủ trong quá khứ. Trước lý thuyết quá khứ và thực tế khó khăn hiện tại khi đó, những suy nghĩ và hành động khi đó của ông hiện lên như thế nào?
Đó là một khởi đầu vất vả. Trước trận đấu với Thái Lan, cầu thủ U23 Việt Nam gặp vấn đề về tiêu hóa. Đó xuất phát từ nhiều lý do. Tôi cho rằng nguồn nước uống và sự thay đổi trong đồ ăn vốn không hợp với cầu thủ Việt Nam là yếu tố cốt lõi. Thật may, sự hỗ trợ đến từ VFF và Ban hậu cần của đội đã giúp một số cầu thủ đủ sức khỏe ra sân trước U23 Thái Lan.
Vậy còn trước trận đấu với Hàn Quốc thì sao. Chúng tôi rất bất ngờ khi được xem đoạn clip trước trận đấu của U23 Việt Nam. Ông đã nghĩ đến một chiến thắng trước Hàn Quốc. Liệu đó chỉ là một đòn bẩy tinh thần hay chính trong chuyên môn, ông đã thấy con đường để Việt Nam sẵn sàng tạo nên bất ngờ trước đối thủ?
Nói thật là tôi không nghĩ video ấy lại được quay lại và chia sẻ rộng rãi như vậy. Với tư cách là một HLV, bản thân tôi hiểu trách nhiệm của tôi là động viên cầu thủ trước khi trận đấu bắt đầu. Tôi không đặt câu chuyện Hàn Quốc, Việt Nam ở đây. Bản thân tôi không muốn hướng tới góc độ đối thủ. Quan trọng là, tôi nghĩ mình là HLV. Và việc tôi làm hiện tại là phải làm sao giúp các cầu thủ U23 Việt Nam, học trò của tôi có được tâm lý tự tin khi bước vào sân thi đấu.
Rất nhiều lời cảm ơn đã được ông Gong đề cập từ trận gặp Thái Lan, Hàn Quốc rồi Malaysia. Nhưng sau cùng, ông khép lại giải đấu bằng một lời xin lỗi khi U23 Việt Nam thua U23 Saudi Arabia. Ông có thể chia sẻ từ tận đáy lòng về những lời cảm ơn, xin lỗi đó?
Sau thất bại trước U23 Saudi Arabia, tôi đã nói chuyện với các cầu thủ. Tôi cảm ơn họ. Tôi cũng xin lỗi họ. Những từ ngữ bày tỏ cảm xúc ấy đến từ tận tâm của tôi. Tôi cảm thấy cầu thủ của mình đã cố gắng rất nhiều. Khoảng thời gian chúng tôi làm việc cùng nhau rất ngắn và gấp rút. Nhưng họ đã có gắng hết sức. Tôi vẫn đúc kết rằng một HLV giỏi không phải do năng lực của HLV đó mà được quyết định từ chính các cầu thủ. Những lời cảm ơn đến từ đáy lòng dành cho cầu thủ của tôi cũng xuất phát như thế.
Xuất ngoại vì 2 con
Trở lại với sự nghiệp và con đường đến với bóng đá của Gong Oh Kyun, có thể nói sự nghiệp cầu thủ của ông khá đặc biệt đặc biệt. Những tờ báo Hàn Quốc chỉ ra rằng ông chỉ chơi bóng ở trường đai học và quan trọng hơn, ông bước lên sân chơi chuyên nghiệp khi đá 23 tuổi. Vì sao sự nghiệp cầu thủ của Gong Oh Kyun lại xuất phát điểm chậm như vậy?
Thực sự thì vào thời của tôi, quy định tham gia các đội bóng chuyên nghiệp tại Hàn Quốc là phải tốt nghiệp đại học. Đó là lý do vì sao mà tôi bắt đầu muộn như vậy. Như anh nói là 23 tuổi đấy. Đó là dấu ấn của lịch sử. Ở thời đó, người ta quy định như vậy. Tôi cũng không thể làm cách nào khác. Và tôi cũng không cảm thấy nuối tiếc về sự chọn lựa như vậy. Tôi cứ đi, và hiểu con đường và số phận của mình là thế.
Năm 2002, một tờ báo Hàn Quốc nói rằng ông Gong Oh Kyun, khi đó 28 tuổi muốn sang Nhật Bản chơi bóng nhưng bất thành. Rồi phải tới năm 35 tuổi, tức là năm 2009, ông mới sang Australia thi đấu 3 tháng cho một đội bán chuyên ở đây. (Sunshine Coast). Vì sao lại là Australia?
Việc tôi đến Nhật Bản xuất phát từ chuyện đội bóng tôi đang chơi ở Hàn Quốc gặp vấn đề về tài chính. Vậy nên, tôi muốn được sang chơi một CLB khác và nhận được lời mời ở Nhật Bản. Nhưng như đã nói, có những thời điểm lịch sử quyết định số phận và cuộc đời tôi. Lúc bấy giờ, bóng đá Hàn Quốc không muốn các cầu thủ sang chơi cho Nhật Bản. Bạn cũng hiểu Nhật Bản và Hàn Quốc luôn cạnh tranh nhau trên bản đồ bóng đá. Vậy nên, tôi không thể sang Nhật Bản.
Rồi đến khi 34 tuổi, chuyện xuất ngoại cũng cởi mở hơn nhiều. Tôi cũng ở tâm thế sẽ giải nghệ. Vậy nên tôi chọn Australia. Đó là một điểm đến tuyệt vời. Bởi tôi có thể học thêm tiếng Anh. Và một phần như tôi đã giãi bày trên truyền thông Hàn Quốc, đó là lý do tôi muốn có một môi trường thật tốt cho hai con của tôi. Giờ hai cháu đang học tập ở Mỹ, với một môi trường giáo dục rất tốt. Tôi hạnh phúc về điều đó.
Giờ đây, vợ và các con đều ủng hộ tôi làm việc tại Việt Nam. Họ mong muốn tôi làm việc chăm chỉ và có đóng góp nhiều hơn nữa. Tất nhiên, việc lệch múi giờ giữa Việt Nam và Mỹ khiến tôi chỉ có thể gọi điện cho họ 1-2/tuần. Chúng tôi hỏi thăm nhau về sức khỏe, sự nghiệp, học tập.
Được biết vài ngày tới, ông sẽ trở về Hàn Quốc để học bằng Pro. Tôi nhận ra rằng, ông Gong có rất nhiều bằng cấp. Từ bằng chuyên ngành giáo dục thể chất, y tế công, rồi sư phạm thể dục… Tại sao lại là những chuyên ngành như vậy, thưa ông. Những bằng cấp ấy có giá trị thế nào trong sự nghiệp của ông vậy?
Ngay từ bé tôi đã ước mơ làm giáo viên thể chất. Vào đại học, tôi cũng theo chuyên ngành giáo dục thể chất để có thể theo đuổi niềm hy vọng đấy. Rồi khi muốn làm việc cho trường cấp 3 Hàn Quốc, tôi phải có những chứng chỉ chuyên ngành. Việc có nhiều bằng cấp và có những loại bằng cấp đặc thù cũng đến từ đó.
Tôi cũng có một luận văn nói về chế độ dinh dưỡng và phát triển cầu thủ chuyên nghiệp. Thực ra bài luận đó áp dụng trên đối tượng Hàn Quốc. Sự khác biệt giữa Việt Nam và Hàn Quốc từ con người, khí hậu, ẩm thực khiến tôi chưa thể áp dụng hoàn toàn vào các cầu thủ Việt Nam. Tôi cũng đang cố gắng cải thiện dần để phù hợp với môi trường ở đây.
Tôi có cảm nhận về một sự đối lập thú vị trong con người Gong Oh Kyun. Một sự trầm ổn, thiên về triết lý trong con người ông và một sự sôi nổi trong huấn luyện, từ một kiểu tóc đậm chất rock đến những bản nhạc hiphop. Ông đã dung hòa hai phong cách đối lập ấy trong con người mình ra sao?
Tôi yêu thích nhạc rock. Tôi muốn đưa những bản nhạc ấy vào huấn luyện hàng ngày. Tôi muốn thúc đẩy tinh thần và giúp các cầu thủ dễ dàng vào cuộc hơn. Mọi người hay để ý mái tóc lãng tử của tôi. Nhưng thực ra tôi phải đính chính là tôi không muốn như vậy. Đơn giản là sang Việt Nam, tôi bận quá nên chưa cắt được dẫn đến dài thế này thôi (cười). Tôi có một người bạn là chủ salon tóc. Ông ý hứa tài trợ cắt miễn phí cho tôi. Mà chẳng hiểu sao cứ đến tiệm, ông ý chỉ cắt đúng kiểu này. Tôi cũng tặc lưỡi. Chắc đấy cũng là sự lựa chọn của số phận trong một khoảnh khắc lịch sử chăng (cười).
Còn tôi nghĩ, không có sự đối lập trong con người tôi đâu. Tôi là chính tôi. Tôi sống đúng bằng cảm xúc của mình. Tôi nghĩ thể đấy là cách rất tốt, sống đúng với chính mình, bằng thứ cảm xúc mà lý trí tôi muốn nói, con tim tôi mách bảo.
Vậy còn tấm thẻ vàng ở VCK U23 châu Á 2022 thì sao. Ít người thấy ông Gong lại giận dữ và phản ứng với trọng tài như vậy xuyên suốt hành trình?
Tôi có lý do của riêng mình. Tôi biết hành động nổi nóng ấy có thể kéo đến việc bị thẻ vàng. Tôi tôn trọng trọng tài. Nhưng tôi thấy cầu thủ Saudi Arabia đi rất chậm trên sân. Thời gian tiến hành trận đấu bị kéo dài hơn. Có những yếu tố tôi cảm thấy không thực chất lắm. Bóng chết trong trận đấu khi đó quá nhiều. Tôi muốn phản ánh nhưng trọng tài không nghe tôi nói. Vì thế tôi phải hành động.
Hành động ấy cũng là một thông điệp mà tôi muốn gửi tới cầu thủ U23 Việt Nam. Đó là tôi, một HLV còn chưa bỏ cuộc thì các bạn trong sân không được phép bỏ cuộc.
Giữa bóng đá đẹp và bóng đá thắng, ông chọn điều gì?
Chắc chắn là bóng đá đẹp. Nó quan trọng hơn bóng đá thắng. Nếu cứ quan tâm đến chiến thắng thì cầu thủ sẽ bị ảnh hưởng nhiều đến thái độ sống, nhân cách, đạo đức. Một khi chúng ta chơi đẹp thì kiểu gì cũng chiến thắng. Chiến thắng trong nhân cách là chiến thắng tột cùng.
Xin cảm ơn ông về cuộc trao đổi.
Bình Luận