Thủ môn Y Eli Niê (U23 Việt Nam): Món nợ cà phê và kỷ niệm với Hoa hậu H’Hen Niê

Thủ môn Y Eli Niê có chung họ với Hoa hậu hoàn vũ Việt Nam 2017, H’Hen Niê. Và ít ai biết rằng, cầu thủ trẻ nhất của U23 Việt Nam có những kỷ niệm thuở thơ bé với gia đình của người đẹp Đắk Lắk.
Thủ môn Y Eli Niê (U23 Việt Nam): Món nợ cà phê và kỷ niệm với Hoa hậu H’Hen Niê
Mủ cao su, cà phê và món nợ gần 100 triệu đồng 

- PV: Cảm ơn Y Eli Niê đã đồng ý trao đổi với báo Bóng đá. Có thể nói Y Eli Niê là một người đặc biệt, bởi anh không chỉ là thủ môn trẻ nhất (sinh năm 2001) mà còn là người dân tộc Ê Đê. Cuộc sống của Y Eli Niê khi còn nhỏ có điểm gì đặc biệt?
Thủ môn Y Eli Niê: Gia đình tôi có 7 anh chị em. Tôi là con thứ 5 trong nhà. Hai cụ lập gia đình muộn nên con cả trong nhà mới 28 tuổi. Các anh em trong nhà chỉ cách nhau 2-3 tuổi. Bố tôi thuộc họ Êban. Còn mẹ thuộc họ Niê. Người Ê đê đẻ con lấy họ mẹ, khác với người Kinh lấy họ bố. 

- Trước khi đến với bóng đá, một ngày của Y Eli Nie thế nào? 
Nếu không đi học thì tôi cùng anh ra rừng cao su cách nhà hơn 1 km để thu hoạch mủ cao su. Rừng cao su rộng, khoảng 8 sào đất. Tôi lấy axit đổ vào từng chén trên cây, khuấy cho đông lại. Cứ thế, tầm 15 phút hoặc nửa tiếng thì quay lại, bóc mủ cao su cho vào xô đem đi bán. 

Nhưng rồi mủ cao su xuống giá. Bố mẹ tôi phải vay tiền để chuyển sang trồng cà phê. Mỗi năm, nhà tôi trả người ta bằng mấy tấn hạt cà phê nguyên chất. Nhưng trả thế mà vẫn nợ, năm này qua năm khác. Có lần, tôi hỏi mẹ là giờ còn nợ bao nhiêu? Mẹ bảo: “Cũng cả trăm triệu đấy”. Cũng may là mùa Giáng sinh năm ngoái, cà phê có giá nên nhà tôi mới trả được hết nợ. 


- Trong thời gian vay mượn, gia đình Y Eli Niê có gặp nhiều khó khăn? 
Dù nợ, bố mẹ tôi cũng cố gắng để con cái đủ ăn, đủ học. Nhà tôi ở buôn Sứt M’Drang, cách nhà chị Hen thuộc buôn Sứt M’đưng (Hoa hậu H’Hen Niê - PV) vài trăm mét. 6 năm đầu khi tôi sinh ra thì gia đình ở nhà sàn. Đến năm tôi 7 tuổi, bố mẹ cóp nhặt, tích lũy cũng đủ xây được cái nhà mái thái giống chị H’Hen. 

Ăn cơm ở nhà Hoa hậu H’Hen Niê 

- Anh nhắc đến Hoa hậu H’Hen Niê. Phải chăng anh và H’Hen Niê có một mối quan hệ nào đó? 
Nói thật là chị H’Hen đi Sài Gòn từ lúc tôi nhỏ lắm, nên tôi ít gặp chị. Nhưng nhà bố nuôi tôi lại gần nhà chị H’Hen. Hồi lớp 5, tôi phải học ca sáng và chiều mà tôi lại học cùng em trai chị H’Hen. Vì thế, mỗi khi đi học, trưa về lại qua nhà chị H’Hen ăn cơm. Bố mẹ, em trai, bạn bè của chị H’Hen giờ vẫn nhớ tôi. 

- Quay lại vấn đề bóng đá, duyên phận của Y Eli Nie với trái bóng như thế nào? 
Tôi bắt đầu đến với bóng đá khi học lớp 5. Hồi đấy trong huyện Cư M’gar có đá giải các trường với nhau. Tôi may mắn được tuyển vào trường Năng khiếu tỉnh Đắk Lắk. Đến năm 2012, tôi cùng đội U11 Đắk Lắk vô địch giải U11 Quốc gia ở Vĩnh Phúc. Có một biến cố nhỏ là sau đó tôi bị chọn sang đội cử tạ rồi điền kinh, nhưng một thời gian ngắn sau lại trở về với bóng đá. Cứ thế đến khi tôi được chọn vào đội U18 Việt Nam. Khi đó, tôi mừng lắm, không ngủ được mấy hôm. 

- Có một kỷ niệm buồn của anh ở U18 Việt Nam, trong trận thua Myanmar ở giải U18 Đông Nam Á 2015? 
Đúng. Đó là lỗi do tôi. Tôi không quyết đoán, bắt bóng hụt dẫn đến đội nhà thua rồi bị loại. Tôi bị ám ảnh lắm. Chắc phải suốt 1 tháng, tôi tự trách bản thân vì sai lầm đó. Tôi tự hứa phải cố gắng hơn, và lao đầu vào tập luyện để sửa chữa khuyết điểm.

- Xin cảm ơn anh về cuộc trao đổi!  
    Bình Luận