Thật ngạc nhiên, những người lắc đầu vài phút trước bỗng thay đổi thái độ, quây lại hỏi chuyện vui vẻ đến lạ kỳ. Họ bảo, Việt Nam thì tuyệt vời, Việt Nam Hồ Chí Minh, Việt Nam cung cấp gạo cho Philippines.
Những ngày này, khi giới truyền thông Việt Nam đổ bộ đến Philippines thì những kỷ niệm 14 năm trước bỗng ùa về. Ngày đó, giới truyền thông Việt Nam luôn được người dân Bacolod ưu ái nhất.
Gia đình chị Mary Ann mà chúng tôi nhớ đến tận hôm nay ngày nào cũng lái xe chở phóng viên đến sân và kiên nhẫn đợi đến khuya đón chúng tôi trở về. Rồi U23 Việt Nam cũng là đội bóng nước ngoài được ủng hộ mạnh mẽ nhất. Người Philiipines mặc áo đỏ sao vàng, viết tên các cầu thủ Việt Nam lên áo, lên mặt và thường trực có mặt tại khách sạn để gọi tên Văn Quyến, Thanh Bình…
Đến Philippines, hãy nói bạn là người Việt Nam. Bạn có quyền tự hào về Tổ quốc mình, một đất nước “sáng chắn bão giông, chiều ngăn nắng lửa” và suốt chiều dài lịch sử “ngăn bước quân thù phía Nam phía Bắc” nhưng luôn “yêu trọn tình đời muối mặn gừng cay”.
Và đến hôm nay, bóng đá Việt Nam là biểu trưng của ý chí kiên cường, của những giấc mơ có thể thành hiện thực. Chúng ta thừa hưởng vinh quang của Tổ quốc do ông cha ngàn đời kiến tạo. Chúng ta đã nỗ lực hàng chục năm để có thế và lực cho nền bóng đá hôm nay. Nhưng chúng ta cũng biết, đi cùng với đó là trách nhiệm phải nâng niu, bảo toàn và thúc đẩy giá trị, phẩm giá con người Việt Nam, vị thế bóng đá Việt Nam trong mắt bạn bè quốc tế.
Hãy nói bạn là người Việt Nam. Nhưng hãy nhớ, phải dâng hiến vì hai tiếng Việt Nam!
Bình Luận