Nguyễn Thái Sung được biết đến là một trong những tài năng trẻ sáng giá của bóng đá Việt Nam. Cựu cầu thủ sinh năm 1994 từng là cầu thủ Việt Nam duy nhất trúng tuyển, sau đó được đào tạo ở Học viện bóng đá danh tiếng Aspire Qatar, lọt tốp 10 cầu thủ hay nhất giải giao hữu dành cho lứa U17 ở Bồ Đào Nha, để rồi nhận lời mời kí hợp đồng 2 mùa ở đội trẻ Sporting Lisbon.
Tuy nhiên sự nghiệp của chàng cầu thủ gốc Đà Nẵng đã không thăng tiến như kỳ vọng trước khi giải nghệ trong màu áo Long An vì những chấn thương dai dẳng. Hiện Thái Sung đang làm việc tại một trung tâm bóng đá cộng đồng.
“Không, em không bao giờ là một thần đồng,” Nguyễn Thái Sung trả lời báo Tiền Phong khi nhắc lại quá khứ. “Em không phải cầu thủ xuất sắc nhất, bởi có rất nhiều cầu thủ còn hay hơn em. Có điều hồi ấy em may mắn hơn và được ra nước ngoài. Tuy nhiên thời trẻ mục tiêu lớn nhất của em chỉ là được đá chuyên nghiệp, tại V-League hoặc nơi nào đó bất kỳ, sau đó tạo dựng sự nghiệp lâu dài, chứ không nghĩ danh tiếng này khác.”
Dù khẳng định hài lòng với cuộc sống hiện tại nhưng Nguyễn Thái Sung cũng cho thấy ít nhiều tiếc nuối về sự nghiệp quần đùi áo số dang dở của mình: “Cũng hơi buồn bởi đời cầu thủ không thể hiện được nhiều.”
“Thời gian ở Học viện Aspire em chơi bóng ở châu Âu nhiều, một năm đến ba bốn nước đá giải,” Thái Sung nói tiếp, “Khi về nước cảm thấy bóng đá của mình chậm hơn so với họ rất nhiều. Đơn cử như việc chuyền bóng, nước ngoài chuyền rất căng và người nhận bóng cũng đồng thời mở ra không gian để tiếp tục tịnh tiến bóng lên phía trước, nhịp độ luôn rất nhanh. Giờ đến thời HLV Troussier chúng ta mới chú ý đến việc đó.
Giá như lúc em về cũng như hiện tại thì tốt. Hơn nữa thời nay cầu thủ trẻ được ra sân nhiều, khác xa cách đây mười năm, cầu thủ trẻ đâu có cơ hội. Xưa để được đá phải thật sự hay, lại phù hợp với triết lý của HLV, mà em thì không phải.”
Nghĩ lại, Thái Sung cho rằng mình “không có duyên lắm với sự nghiệp cầu thủ, nó cứ sao sao, nhiều lúc tưởng đến gần mà vì lý do nào đó, lại xa khỏi tầm tay,” cậu kể: “Hồi Sporting Lisbon đưa ra đề nghị, em vẫn còn hợp đồng với Đà Nẵng đến năm 27 tuổi. Đà Nẵng muốn tiền đền bù hợp đồng, mà em thì không có, và chẳng là gì để Sporting Lisbon bỏ tiền. Giá ngày ấy được ra nước ngoài có lẽ con đường em sẽ khác.
Ở Đà Nẵng có thời điểm em đạt phong độ tốt và được đá, đi khám bác sỹ lại nói bị tim, thế là bị gạch tên khỏi danh sách đăng ký đá V-League. Trước nay em đâu có vấn đề về tim, sau ra Hà Nội, vào Bạch Mai khám, bác sỹ cũng nói không có vấn đề gì. Rồi em đến Long An, và các chấn thương ập đến.”
“Suy nghĩ thấu đáo, thôi thì cánh cửa này đóng lại, cánh cửa khác lại mở ra. Mình không theo được nghiệp cầu thủ chuyển sang huấn luyện cũng tốt,” Thái Sung nói với một nụ cười, đồng thời chuẩn bị đồ đạc để ra sân tập.
Bình Luận