Chia sẻ được báo Thanh Niên dẫn lời, bầu Đức trải lòng: "Có người bạn ở TP.HCM hỏi tôi Gia Lai có điện chưa, cho thấy khi đó địa phương chúng tôi còn lạc hậu, ít được biết đến. Điều này thôi thúc tôi phải làm gì đó để làm rạng danh tỉnh Gia Lai cũng như công ty của mình.
Muốn được biết, HAGL phải lấy ông “to đầu” và nổi tiếng nhất người ta mới chú ý. Ở Đông Nam Á khi đó không có ai bằng “Zico” Kiatisuk. Thế là đích thân tôi sang Bangkok, nằm ở đây không dưới 2 tháng, cạnh tranh với các ông lớn của Malaysia và Singapore để lấy bằng được Kiatisuk về Việt Nam.
Chủ tịch CLB của Zico Thái coi thường tôi lắm. Khi đó phía Thái Lan rất phân biệt, coi thường Việt Nam. Tôi cực kỳ tự ái dân tộc, quyết tâm, nhủ rằng bằng mọi giá phải đem Kiatisuk về Việt Nam. Tôi có quyết tâm nỗ lực, nằm 2 tháng như... tán gái, họ nói xấu cũng nghe, chửi cũng nghe.
Họ khinh mình tiền đâu mà trả bởi năm 2001 Việt Nam chưa có doanh nghiệp lớn. Tôi càng nghe nói thì càng tức. Mà khi đó tôi có nhiều tiền, tiền tươi. Các CLB Malaysia, Singapore mặc cả giá Kiatisuk đủ kiểu nhưng tôi nói CLB khác trả 10 đồng, HAGL trả 11 đồng, không thèm trả giá.
Đúng một tuần sau, tôi trở lại và chồng tiền cho phía Thái Lan. Tôi làm bóng đá bằng mọi giá. Tự ái về việc tạo tiếng vang cho Gia Lai, sâu xa hơn là tự ái dân tộc giữa Việt Nam và Thái Lan đã giúp tôi chiêu mộ được Kiatisuk. Khi tôi “bắt sống” được Zico, Thái Lan nói tôi cậu ấy không ra gì”.
Bình Luận