Dịch bệnh và việc chống lại nó là một cuộc chiến dài. Chấp nhận trạng thái bình thường mới là điều cần thiết và nó giúp chúng ta có được con đường tiến lên phía trước. Chắc chắn là trong thời gian trước mắt, sẽ không thể có sự toàn thắng trước dịch bệnh. Và càng không thể đợi hết Covid-19 mới tiến hành các công việc thường ngày. Sống chung với dịch và vượt lên trên nó bằng những hành động phù hợp là điều bắt buộc. Bởi nói cho cùng, chúng ta vẫn phải bước tiếp, phải sống, phải làm việc dù thách thức từ cuộc sống là không hề nhỏ.
Bóng đá trở lại không có nghĩa là dịch đã hết hoàn toàn. Nhưng bóng đá diễn ra lại là bằng chứng sinh động cho thấy nỗ lực và kết quả tuyệt vời của cuộc chiến mà cả hệ thống chính trị đã tiến hành. Chúng ta kiểm soát được tình hình bằng ý chí sắt đá và hành động kịp thời. Chúng ta đồng lòng tiến lên phía trước, biết hy sinh cái nhỏ để đạt cái lớn và hôm nay, vòng quay sống động của cuộc sống phải tiếp tục. Có thể, sự trở lại của bóng đá ở từng địa phương sẽ khác nhau. Có sân đón nhiều khán giả, có sân hạn chế số lượng người vào, có sân yêu cầu tổ chức trận đấu kín… Tựu chung cho thấy một điều, sự cẩn trọng, linh hoạt trong phòng chống dịch của những người làm bóng đá.
Bóng đá trở lại nghĩa là cuộc vui trở lại. Nó là sự tiếp nối của vòng quay sân cỏ vốn là động lực cho sự phát triển của “ngôi nhà bóng đá”. Chúng ta cần một sân chơi để các cầu thủ phô diễn tài năng, thông qua đó kiếm tìm nhân tài cho các đội tuyển. Chúng ta cần môi trường để những tài năng mới xuất hiện. Và chúng ta cũng duy trì hệ thống, duy trì “sức khỏe” của từng CLB trong bối cảnh có nhiều tổn thương do đại dịch mang lại. Không thể có tương lai, không thể có những thành công nếu bóng đá Việt Nam mất sự cạnh tranh và sức sống.
Bình Luận