Nửa thập kỷ lứa Công Phượng, Văn Toàn, Tuấn Anh chiếm vai chính, HAGL ca mãi bài “Đá cho vui”. Thậm chí, họ hài lòng với khái niệm “vô địch về tình yêu”. Cái đẹp trong bóng đá là chiến thắng. Cái đích mà một đội bóng hướng đến là vô địch. Đá đẹp mà thua, đá cho vui để trụ hạng chỉ khiến những người yêu bóng đá phiền lòng. Nó không đáp ứng nguyện vọng của những người yêu mến đội bóng. Nó cũng triệt tiêu sức sáng tạo, khả năng bùng nổ và xa hơn nữa là huỷ hoại giấc mơ của các ngôi sao bóng đá.
Bầu Đức có thể không cần vô địch vì ông từng thống trị V.League. Thế nhưng, đội bóng, các cầu thủ và NHM lại khác. Họ chỉ có mối quan tâm duy nhất, niềm kiêu hãnh duy nhất là vinh quang thi đấu. Mà tin chắc rằng, với bầu Đức, ông cũng tự hào và hạnh phúc nếu đám trẻ của mình là những nhà quán quân. Trồng cây bao năm, nếu được hái quả ngọt thì đó là điều tuyệt vời nhất. Trong thẳm sâu trái tim, hẳn ông bầu này cũng muốn đội nhà thêm một lần lên đỉnh.
Vậy nên, đừng nói HAGL không khát vô địch. Họ mới là đội bóng đang muốn thay đổi lịch sử nhất. Và cũng phải thừa nhận một điều, họ có mọi điều kiện để trở thành tên tuổi lớn ở V.League. Họ có ông bầu nhiệt huyết. Họ có cơ sở vật chất tốt. Và quan trọng nhất, họ có nguồn lực con người vốn là yếu tố quyết định trong bóng đá. Có đủ mọi điều kiện nhưng mấy năm qua HAGL vẫn chỉ là một đội bóng làng nhàng.
Thế nên, cái thiếu duy nhất của HAGL là tư duy muốn vượt lên trên mọi giới hạn. Những suy nghĩ lối mòn, cách quản trị xưa cũ cần phải phải thay đổi. Mà muốn thay đổi thì đòi hỏi phải có một nhân vật mới có đủ tầm ảnh hưởng và quyền lực để thực hiện một cuộc cách mạng thực sự ở HAGL. Những tín hiệu ban đầu cho thấy, Kiatisak đang là nhân vật mà HAGL cần. Hay chí ít đến lúc này, mọi thứ đang được vận hành theo quỹ đạo mà Kiatisak mong muốn.
Bình Luận