Đá với Viettel lúc này không dễ. Bất chấp việc đội bóng này thiếu rất nhiều trụ cột vì những lý do khác nhau thì nhà vô địch V.League vẫn là một tập thể tốt. Họ vẫn còn những cầu thủ chất lượng và điều đó giúp Viettel duy trì được một thế trận an toàn trước một Hà Nội nhiệt huyết, mạnh mẽ. Nhưng, một Viettel chắt chiu, chắc chắn, biết mình, biết người có thể thành công trong một chặng đường dài còn đây chỉ là một trận đấu thì lại khác.
Hà Nội đã thể hiện tốt lối chơi đã làm nên bản sắc của mình. Quan trọng hơn, họ không đánh mất khát vọng, sự tinh quái và kiên nhẫn trước đối thủ khó nhằn. Viettel về nhì. Hà Nội về nhất. Đội mong thắng đã thắng. Kẻ thua cũng chẳng quá buồn bởi họ vẫn có quà từ nhà tổ chức và quan trọng hơn, vẫn đang ở giai đoạn trăng mật với chức vô địch đi vào lịch sử. Nhưng, người ta có thể tự hào về quá khứ nhưng không thể sống mãi với ánh hào quang cũ. Tiếng nói lịch sử có thể giúp một đội bóng tự tin hơn nhưng nó không quyết định sự thành bại ở hiện tại. Chiến thắng của Hà Nội và sự không vui mà các cầu thủ Viettel phải nếm trải tối qua có thể mang đến những dự cảm về một cuộc đua đầy khắc nghiệt phía trước.
Hãy nói theo cách mà bạn mong muốn. Được làm mình muốn, được sống theo ý thức và đỉnh cao tự do là khát vọng của mỗi con người. Nhưng, bóng đá ghi nhận sự thành công mang tính bản sắc. Bạn chỉ có thể làm được điều mình muốn nếu thực sự kiểm soát được cuộc chơi và tỏ rõ sự ưu việt so với đối phương. Đá theo cách của mình và thành công mới chính là chân lý trong bóng đá.
Một chiến thắng, một danh hiệu chưa thể nói được điều gì. Nhưng, niềm vui được cộng hưởng từ ngày mở màn của một mùa giải lại vô cùng ý nghĩa với bất cứ đội bóng nào.
Bình Luận