Hôm qua, Phi Sơn đã khóc. Ngôi sao này có trận đấu đầu tiên cho đội bóng quê hương sau rất nhiều năm chinh chiến ở xứ người. Và tất nhiên, người Hà Tĩnh cũng muốn cột mốc của Phi Sơn thật đặc biệt. Hơn thế nữa, giờ là thời điểm Hồng Lĩnh Hà Tĩnh phải phất cờ. Họ được đầu tư tốt hơn, con người tốt hơn, giàu kinh nghiệm hơn và cũng mở đầu tốt hơn với bàn dẫn trước. Thế nhưng, định mệnh nghiệt ngã xảy ra khi CLB này thua ngược Than Quảng Ninh đang khủng hoảng. Càng cay đắng hơn khi họ được hưởng 2 quả phạt đền, nhưng những gì thu được chỉ là cú sốc.
Thua trên sân nhà trước đối thủ gặp nhiều vấn đề là rất khó chấp nhận với Hồng Lĩnh Hà Tĩnh. Nhưng bóng đá là vậy, nó luôn có chỗ cho những điều không có trong kịch bản. Và chính điều này khiến V.League khôn lường và kịch tính hơn. Nó là tiền đề để nhiều đội bóng tự tin về hành trình sắp tới. Và ngược lại, nó gây áp lực lên những đội bóng chưa có được khởi đầu tốt. Đơn cử như TP.HCM, CLB luôn khát khao mang đến sự thay đổi về cán quân quyền lực bằng những bản hợp đồng đình đám, nhưng rút cuộc vẫn không có được niềm vui ngày mở màn mùa giải mới. Họ thua trước đối thủ cũng đang nỗ lực tái thiết hình ảnh huy hoàng trong quá khứ là SHB Đà Nẵng. Trận thua này là lời cảnh báo cho mô hình và chiến lược của CLB TP.HCM.
V.League mang đến những cảm giác thật đặc biệt bởi sự bùng nổ của nó. Tối qua, hẳn nhiều người đã nghĩ đến một chiến quả ngọt ngào cho HAGL trong ngày Kiatisak Senamuang - nhà cầm quân có lương cao nhất V.League - ra mắt. Và hơn hết là sự trở lại của một đế chế với tư cách ứng viên vô địch, HAGL. Nhưng một Sài Gòn FC thủng lỗ chỗ về đội hình vẫn biết cách đánh bại đội bóng phố Núi vốn có nhiều ngôi sao bằng sản phẩm riêng. Một trận thua chưa thể nói nhiều điều. Nhưng nó lại là lời cảnh báo cho tham vọng trở lại của HAGL và cả HLV Kiatisak.
Bình Luận