Người ta hay nói về khó khăn của SLNA. Điều đó không mới. Bởi bao năm qua, cứ hết mùa giải là đội bóng này lại phải đau đầu với nỗi lo tìm kiếm nguồn tài chính. Ngân sách không dồi dào. Doanh nghiệp tài trợ dù hào phóng bao nhiêu cũng không thể đủ nhu cầu ngày càng lớn của bóng đá chuyên nghiệp. Và thế là bóng đá Nghệ An cứ mãi quẩn quanh trong cái vòng tròn định mệnh.
Cầu thủ lớn thì ra đi. Người ở lại hoặc quá thời đỉnh cao, hoặc quá trẻ, hoặc vẫn còn hợp đồng đào tạo. Với một tập thể như thế, thật khó để SLNA tranh bá xưng hùng, đá cho dân sướng, doanh nghiệp yêu. Mọi thứ cứ nhờn nhợt, nhờn nhợt rồi chìm dần trong một V.League sống động, khắc nghiệt.
Nói về hạn chế thì chẳng bao giờ hết chuyện. Đó là câu chuyện chung của tất cả các đội bóng, nhất là những địa phương còn nhiều toan lo. Nhưng, phải nhấn mạnh là bóng đá Nghệ An không chỉ có khó khăn, họ có nhiều thế mạnh mà nhiều CLB hằng ao ước.
Họ có truyền thống. Họ có hệ thống đào tạo tốt và SLNA không mất quá nhiều tiền cho chuyển nhượng. Mà quan trọng nhất là người Nghệ An đông, doanh nghiệp gốc Nghệ An lắm và đặc biệt là họ luôn nặng lòng với bóng đá quê hương. Đó chính là điểm khác biệt có thể mang đến một SLNA hùng mạnh hơn bất cứ đội bóng nào.
Vấn đề của SLNA chính là tầm nhìn và lòng tin dành cho nhau. Lòng tin của NHM đối với đội bóng chính là thỏi nam châm khổng lồ thu hút doanh nghiệp cùng chung tay vì bóng đá. Và một khi người xứ Nghệ đã tin, đã hành động thì tin chắc một điều, vài chục tỷ lo cho đội bóng không phải là điều bất khả.
Nhưng, để có lòng tin thì phải có thành tích, có sự hiệu quả trong quản trị và đặc biệt là chiến lược tổng thể phát triển bóng đá Nghệ An chứ không phải là một CLB năm này qua năm khác tồn tại một cách cũ kỹ, thiếu tham vọng.
Bình Luận