Nhiều năm qua, khi Hải Phòng không còn nhận được sự tiếp sức của Xi măng Hải Phòng thì sức cạnh tranh của đội bóng giảm đi đáng kể. Họ trở thành một CLB bao cấp thực sự. Nhờ sự quan tâm của lãnh đạo thành phố mà đội bóng này vẫn có được khoản kinh phí ổn định từ ngân sách. Phải nhấn mạnh rằng, nếu xét về mức độ đầu tư ngân sách địa phương thì Hải Phòng là một trong những đội bóng may mắn nhất. Không đội bóng nào được cấp khoản kinh phí lớn như Hải Phòng. Thế nhưng, khoản tiền ấy lại không đủ để đội bóng này cạnh tranh với những gã nhà giàu khác. Và thế là từ chỗ là địa chỉ đỏ cho mọi ngôi sao, Hải Phòng đánh mất sức hấp dẫn của mình. Hai mùa giải vừa qua, họ hài lòng với mục tiêu trụ hạng mặc dù lãnh đạo và những người yêu mến vẫn khắc khoải nhớ về những tháng ngày vàng son khi ông bầu Lê Văn Thành còn cầm đội bóng.
Bao giờ Hải Phòng trở lại? Bao giờ Lạch Tray lại là chảo lửa của V.League? Bao giờ NHM Hải Phòng lại được kiêu hãnh nói về đội bóng của mình? Đó là những câu hỏi mà bản thân người làm bóng đá Hải Phòng câu trả lời. Lãnh đạo và người dân thành phố muốn có sự thay đổi. Một Hải Phòng năng động, đi đầu về tốc độ tăng trưởng kinh tế phải có một đội bóng tham vọng, trở thành niềm tự hào với mọi người dân ở đây.
Những cam kết đã được đưa ra. Đi cùng với đó là những mệnh lệnh phải hoàn thành. Với sự quyết liệt của Bí thư thành ủy Lê Văn Thành, người ta tin sẽ có một Hải Phòng khác. Một Hải Phòng không hài lòng với mục tiêu trụ hạng. Một Hải Phòng luôn “hiên ngang chỉ biết ngẩng đầu”. Một Hải Phòng trở thành niềm tự hào của mọi người dân thành phố Cảng. Kỳ vọng cũng là áp lực, là mệnh lệnh phải hoàn thành đối với Hải Phòng. Có thể khó, nhưng người Hải Phòng không thích làm những việc dễ. Bão tố là nơi thể hiện bản lĩnh của những người đàn ông. Người Hải Phòng thích thế!
Bình Luận