Một mùa giải mới bắt đầu bằng sự chào đón một cái tên cũ nhưng cũng rất mới, đó là Công an Hà Nội. Một tượng đài từng đổ bóng xuống lịch sử bóng đá nước nhà bằng một lối chơi cá tính và truyền thống lẫy lừng. Một đội bóng đã vắng mặt trên bản đồ bóng đá suốt 20 năm nhưng bằng một giấc mơ hoàn hảo đã trở lại với cầu trường. Một đội bóng từng khiến rất nhiều người khóc khi mất tên và cố gắng níu kéo truyền thống cũ thông qua việc cổ vũ cho những cái tên xưa vốn đã chuyển sang đội bóng mới.
Và hôm qua, trên khán đài, những ai đã từng đổ lệ vì CAHN sẽ lại được rơi nước mắt vì hạnh phúc. Đội bóng mà họ yêu. Đội bóng mà họ tưởng chừng đã mất vĩnh viễn. Đội bóng ấy đã trở lại.
CAHN trở lại. Hành trình tìm lại vinh quang xưa sẽ còn rất dài. Nhưng quan trọng nhất, hành trình trở lại bất ngờ của đội bóng này cho thấy những giá trị đặc biệt của bóng đá. Rằng, một đội bóng có thể mất đi, khép lại sứ mệnh lịch sử nhưng truyền thống của nó sẽ tồn tại mãi. Và chính quá khứ huy hoàng, tình yêu với truyền thống là điều kiện để người ta tái sinh một đội bóng, một biểu tượng.
Với bóng đá, vì yêu mà đến. Bóng đá tồn tại sự khác biệt về quan điểm như một phần tất yếu của cuộc sống nhưng nó phải xuất phát từ tình cảm thật và nỗ lực vun đắp cho sân chơi này. Một đội bóng sẽ phát triển và có điều kiện để phát triển nếu tất cả cùng chung một tầm nhìn. Một giải đấu sẽ được nâng bước nếu từng đội bóng tốt và quan trọng hơn, người làm bóng đá phải biết gạt cái riêng để hướng đến cái chung.
Sẽ không có chiến thắng đơn lẻ trong bóng đá mặc dù từng trận đấu luôn hướng đến sự thắng thua. Chiến thắng của bóng đá, của giải đấu phải là chiến thắng cho tất cả. Đó là phải là sự chung tay gây dựng giải đấu, thúc đẩy những giá trị tốt đẹp nhất của bóng đá để phục vụ cộng đồng và kiến tạo giá trị bền vững. Bóng đá phải có tình yêu. Và nhờ tình yêu mà bóng đá phát triển. Một tình yêu trong sáng và đủ lớn sẽ nâng bước bóng đá Việt Nam.
Bình Luận